Đến cuối năm, Đại ca Lai Vinh của Quý Thư đến kinh thành chuẩn bị dự thi, huynh muội gặp nhau, tất nhiên vui mừng khôn tả, vì thấy Hạ Nặc rất giống mình, Lai Vinh cười nói: “Từ nhi và Viên nhi mười phần giống muội phu, khó được Nặc nhi trái lại giống người nhà Trịnh gia chúng ta.”
“Cữu mẫu (mợ) cũng nói vậy đấy!” Quý Thư nói xong, cười hỏi chuyện cha nương cùng tổ mẫu đám người thế nào. Nghe tổ mẫu Trịnh bà tử thêm tuổi, mặt lại như khai thai tróc da, không khỏi cười nói: “Không lẽ mặt A ma như loài rắn sao, sau khi lột da sẽ cải lão hoàn đồng?”
“Thật ra cũng đã mời đại phu nhìn qua rồi, nói không sao cả. Có điều tróc da trên thái dương, nhìn trắng như tuyết, gương mặt lại chẳng có gì. Ngày thu đông còn có thể lấy mũ trùm đầu cũng qua ngày được, tới mùa hạ phải tháo mũ, người nhìn hơi khó coi.” Lai Vinh cười một tràng nói: “Không biết A ma nghe từ đâu nói có một cách, mỗi ngày vào lúc sáng sớm, chạy đến ao lấy những giọt sương trên hoa sen rửa mặt, nói có thể làm làn da bị tróc không tróc da nữa. Mỗi ngày bà đều chạy tới chạy lui, vừa dẫm chân, vừa véo mặt, nhìn còn có tinh thần hơn lúc trước nữa. Vì sắp đến Tết, bà dậy sớm, thế là mang những khúc củi chất đống trong nhà bổ hết, còn oán hận nói mấy thô sử nha đầu không có sức lực gì cả, nói xách một thùng nước cũng không nổi, lẩm bẩm nói lúc trước bà còn trẻ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ha-phu/2402447/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.