Edit: hoacodat
Nghe Đường Chí Lễ nói phía trước có người nhìn quen mắt, muốn đi qua nói mấy lời, Tưởng Chấn cười nói: “Cũng là quen biết, điện hạ đi qua đó đi. Ta cùng Chu đại nhân đi vào sảnh trước.” Bộ dáng rất che chở với Đường Chí Lễ. Đường Chí Lễ dừng lại nói: “Hôm nay vốn là lặng lẽ đi vào, cũng không muốn hưng sư động chúng (rêu rao). Định âm thầm đi tới. Cũng đoán chắc không có ai dám tới phủ Tướng quân quấy rối, nên không gọi người hộ tống.”
Tưởng Chấn nghe nói như thế, cũng cười trừ, ngón tay lại đưa ra đằng sau ra dấu, sớm có thị vệ vội lặng lẽ đi theo. Đùa à, không nói không thể để Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc ngươi ở phủ tướng quân có chút sơ suất nhỏ nào, càng không thể cho ngươi có cơ hội chạy loạn đâu! Mặc dù phủ Tướng quân không có bí mật quân sự gì cả, nhưng cũng có rất nhiều nơi người Bắc Thành quốc các ngươi không thể nhìn được.
Chu Khuông Chính lại rất lạnh nhạt, im lặng không nói gì, đoán Tưởng Chấn ngươi tất nhiên sẽ âm thầm sai người bảo hộ Tiểu hoàng tử chúng ta chu toàn, nếu ở phủ Tướng quân có sơ suất gì, danh tiếng phủ Tướng quân cũng chỉ là hư danh rồi. Một đường đi vào, phủ Tướng quân mặc dù không đến mức sâm thủ nghiêm nghiêm (canh giữ nghiêm chỉnh chu toàn),nhưng khắp nơi cũng rất ảo diệu, cũng không thể khinh thường. Tiểu hoàng tử luôn thông minh cơ trí, lúc này nói thế chắc là muốn tìm tòi nghiên cứu gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ha-phu/2402420/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.