Edit: hoacodat
“Sử cô nương, Tưởng thiếu tướng đưa ta khăn tay này trả lại cho ngài.” Tối hôm qua Lý ma ma cầm khăn tay giặt, vội hong khô, sáng sớm cầm xuống dưới, tìm được Sử Duyệt đưa lại, “Kiểu thêu uyên ương này thực sáng, có điều...” Lý ma ma ngập ngừng một chút, cuối cùng không nhịn được nói: “Sử cô nương, có lẽ chuyện này ta không nên nói, nhưng cuối cùng ta và bà vú ngài có chút giao tình, trước khi đi nàng cứ mãi nhờ vả ta quan tâm ngài, cũng không thể không nói. Chiếc khăn uyên ương có đôi này, từ trước đến nay không thể thêu thường dùng hàng ngày được. Nếu thêu rồi, tất nhiên phải cất giữ kỹ. Ngài ngược lại, cho mượn lung tung, bị người ta bừa bãi lấy gói cái bánh, đưa cho ta đầy mỡ dầu. Tối hôm qua ta đã chà giặt rất nhiều, uyên ương thêu trên khăn tay cũng phai màu hơn phân nữa rồi, đây cũng không phải là có lòng tốt.”
Sử Duyệt vừa thấy là Lý ma ma bạn tốt với bà vú mình tới, đã vội vàng dìu bà ngồi xuống, nhận lấy khăn tay con, mới chịu đi châm trà, nghe lời nói của bà xong, cũng có chút sợ hãi, sau một lúc lâu mói nói: “Ma ma dạy phải. Từ nhỏ đến lớn, nương ta theo cha ta đi nhậm chức, cũng không có dạy ta như vậy. Sau khi về kinh, không hơn hai năm lại mất. Việc này, đều dựa vào bà vú nói cho ta biết. Ma ma và bà vú là bạn tốt, tự nhiên thay mặt bà vú nói thật cho ta nghe. Này phải cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ha-phu/2402387/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.