Trước mắt bao người, nếu An ca ca đưa tay đón Mã Vân, Mã Vân lại giả vờ bị choáng váng, chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ. Dù sao mình còn nhỏ, Mã Vân năm nay cũng đã mười lăm tuổi rồi, lại phát dục rất tốt, đúng là một quả đào tươi ngon, chỉ sợ sau khi tiếp nhận xong, sau này sẽ chọc ra nhiều chuyện phiền toái. Nhưng Mã Vân rơi từ cây thang xuống như vậy, An ca ca là một thiếu niên tướng quân, lại là chủ tử trong phủ, lý nào có thể bàng quan, tùy ý để Mã Vân ngã xuống đất. Nếu An ca ca không đón, vạn nhất Mã Vân bị ngã xảy ra chuyện gì, truyền ra ngoài, nói thiếu tướng quân phủ Tướng quân lòng dạ đen bạc, mặc kệ nha đầu chết sống linh tinh, nhưng cũng không ổn. Bất kể là nhận, hay là không nhận, đều khó xử.
Bất kể như thế nào, không thể để cho An ca ca đưa tay đón Mã Vân, Hạ Viên suy nghĩ xong xuôi, giả vờ sợ hãi, đưa tay kéo Tương Hoa An, muốn đẩy hắn ra. Lại thấy chân Tưởng Hoa An vừa nhấc, mũi chân đá lên, đem hai cái bồ đoàn vốn đặt ở trước chân bay lên, bồ đoàn mang theo tiếng gió, bay nhanh đi về phía trước, khó khăn lắm rớt xuống dưới lưng Mã Vân, nhác thấy Mã Vân sẽ rớt xuống đất, Tưởng Hoa An nhanh chóng thu cước, kéo vòng eo nhỏ của Hạ Viên lui ra phía sau vài bước, xoay người, cũng bắt đầu đá những bồ đoàn được bày trí dưới chân Tưởng Hoa Khoan và Trần Châu, đặt đến vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ha-phu/2402334/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.