“Đại sư huynh, sao huynh còn chưa đi xin lỗi ngũ sư muội?” Ôn Huyền nhìn Phong Hạc Vân đang nhàn nhã uống rượu, trong lòng không khỏi có chút tức giận.
Phong Hạc Vân thong thả uống cạn rượu trong hồ lô, rồi mới mở miệng nói: “Ta chẳng phải đã sai người đưa rượu Quế Hoa cho nàng rồi sao?”
“Thế sao gọi là xin lỗi được?”
“Sao lại không tính là xin lỗi?” Giọng Phong Hạc Vân có thêm vài phần mất kiên nhẫn.
“Lần này huynh làm ngũ sư muội bị thương nặng như vậy, ít nhất cũng phải đến xin lỗi nàng trực tiếp chứ.” Ôn Huyền nghiêm mặt, giọng điệu cũng nghiêm túc hẳn lên, “Chỉ đưa một vò rượu Quế Hoa, thế thì tính là gì?”
“Ngươi hiểu gì chứ?” Phong Hạc Vân khinh khỉnh xua tay, “Rượu Quế Hoa là thứ tốt nhất đấy, ngươi có biết trước đây nàng đã năn nỉ ta bao lâu để xin rượu quế hoa không?”
“Thẩm Tang Nhược nhận được thứ này nhất định sẽ vui mừng khôn xiết.”
Đây chính là rượu Quế Hoa mà tiểu sư muội thích uống nhất, nếu không phải Thẩm Tang Nhược bị thương nặng, hắn ta mới không nỡ chia cho nàng một vò đâu.
Phong Hạc Vân cho rằng lễ vật bồi tội này của mình đã đủ quý giá rồi.
“Đại sư huynh, nhị sư huynh, thì ra hai người ở đây, bọn ta tìm mãi.” Bạch Mộc Mộc và Lục Thời Khanh cùng nhau đi tới, “Hai người đang nói gì vậy? Hình như ta nghe thấy rượu Quế Hoa.”
Bạch Mộc Mộc cười ngọt ngào, tiến đến trước mặt Phong Hạc Vân.
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-mang-toan-tong-phi-thang/3732620/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.