Hoàng Lộ Lộ sốt ruột giải thích, dường như đang nói cho Nghê Miểu nghe, cũng giống như đang an ủi chính mình.
Nghê Miểu nhận lấy vòng cổ, vòng cổ màu bạc nạm một mặt trang sức kim cương, thoạt nhìn vừa sang quý vừa lấp lánh.
Hai mắt Nghê Miểu sáng lóa, màu sắc long lanh như thế này thật đẹp.
Nhìn một lúc, cô mới trả vòng cổ lại cho Hoàng Lộ Lộ: “Vấn đề không phải do chiếc vòng cổ này.”
Hoàng Lộ Lộ dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, giữ chặt vòng cổ trong lòng bàn tay, có vẻ tình cảm với chồng thật sự rất tốt đẹp.
“Còn thứ nào khác không? Tốt nhất là nhận được vào một tháng trước.”
Hoàng Lộ Lộ lại lần nữa vắt hết óc suy nghĩ.
“Đúng rồi, còn có một chuỗi vòng hạt đeo tay, là bạn thân tặng cho tôi, nghe nói là xin ở chùa Tùng Sơn.”
“Chùa Tùng Sơn?” Nghê Miểu nhíu mày hỏi. Trong trí nhớ của nguyên thân không hề có sự tồn tại của ngôi chùa này.
Hoàng Lộ Lộ gật đầu: “Là một ngôi chùa rất nổi tiếng dạo gần đây. Vì năm trước bỗng có một video rất viral trên mạng xã hội, hoà thượng trong chùa miếu người nào người nấy đều rất đẹp. Tôi cũng xem video đó rồi, giá trị nhan sắc đều rất tốt, xuất gia đúng là đáng tiếc.”
Nói xong, Hoàng Lộ Lộ mới bất giác nhìn vào đôi mắt sạch sẽ của Nghê Miểu, ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ.
“Cô có mang vòng tay đó theo bên mình không?” Nghê Miểu hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-la-bac-thay-huyen-hoc/2974113/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.