Nhưng vừa mới đi tới mép giường, đầu cô ta đột nhiên nặng trịch, ngay sau đó cô ta ngã lên giường bất tỉnh nhân sự.
Khi cô ta tỉnh lại thấy bản thân đang ở trên đường cái rộng lớn, mặt trời chói chang ở trên đỉnh đầu, tứ phía không một bóng người. Cô ta nhíu chặt mày lại. Sao mình lại ở đây? Vừa rồi mình đang làm gì nhỉ?
Vừa nghĩ cô ta vừa đi tới đường cái phía đối diện, nơi đó có một trạm giao thông công cộng, có lẽ có thể biết được nơi này là nơi nào.
Cô ta vừa mới bước xuống đường cái, con đường trống trải bỗng xuất hiện một chiếc xe tải lớn chạy băng băng về phía cô ta, tốc độ nhanh đến mức dù cô ta có muốn tránh cũng không tránh được.
Bạch Đan theo phản xạ nhắm chặt mắt lại thét chói tai nhưng cảnh tượng va chạm trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện. Lần nữa mở mắt ra, cô ta nhận ra bản thân đang ngồi trên một chiếc xe taxi đang chạy, bên ngoài đã biến thành đêm tối, mồ hôi trên lưng cô ta ướt đẫm.
Bất kể thế nào, cô ta cũng tạm thời thoát chết rồi.
Cô ta thở dốc, không hề để ý tới con đường xe đang chạy ngày càng trống vắng hơn, một đôi mắt âm trầm nhìn cô ta qua gương chiếu hậu.
Bạch Đan khôi phục nhịp tim bình thường, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, vừa nhìn cô ta đã cảm thấy có gì đó không thích hợp. Xung quanh xe là một lượng cây cối lớn cùng với sườn núi chưa được khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-la-bac-thay-huyen-hoc/2974099/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.