“Cần gì phải để tâm đến mấy con kiến chứ?” Nghê Miểu nghiêm túc nói: “Cứ làm chuyện cậu thấy đúng là được.”
Đỗ Như Tuyết tán thành gật đầu thật mạnh.
“Nghê Miểu, mình thấy cậu có gì đó khang khác ấy.” Đỗ Như Tuyết nhìn Nghê Miểu nghiêm túc nói.
Nghê Miểu sờ mặt mình, tò mò hỏi: “Có chỗ nào khác đâu?”
“Cảm giác tính cách không giống, trước đây cậu là một người ngốc nghếch dễ dỗ, bây giờ thì sao nhỉ, chuyện khác không nói đến, nhưng khí chất trên người cậu thay đổi không ít.”
Bị mắng là ngốc nghếch dễ dỗ Nghê Miểu cũng không tức giận, trái lại rất tán thành gật đầu: “Mình cũng cảm thấy mình như hiện tại khá tốt, ánh mắt cậu tốt đấy.”
Hai người hi hi ha ha đùa giỡn một lúc.
Đột nhiên, biểu tình của Nghê Miểu khựng lại.
“Trên người của cậu...”
“Trên người mình làm sao?” Đỗ Như Tuyết nghi hoặc hỏi.
“Không có gì.” Nghê Miểu lắc đầu, vừa mới nãy cô thấy trên người của Đỗ Như Tuyết có một luồng sương đen mang theo mùi hôi lướt qua, cô hơi nghi ngờ, chẳng lẽ là cô nhìn lầm?
Hai người vừa nói vừa đi về hướng ký túc xá. Vừa nhắc tới đề tài thiên kim thật thiên kim giả, hai người bỗng trông thấy Nghê Hồng Nguyệt đi cùng với hai nữ sinh tới. Hai nữ sinh còn là người Nghê Miểu quen biết. Khi nguyên thân còn là cô chủ nhà họ Nghê, hai người này như hai chiếc đuôi bên người cô, chiếm được không ít chỗ tốt từ nguyên chủ, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-la-bac-thay-huyen-hoc/2974056/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.