Xuyên Khẩu Huệ T.ử cạn lời, liếc nhìn Lão trọc Minh đang tràn đầy mong đợi, thậm chí cảm thấy hơi xấu hổ.
Ba nghìn tệ tiền thưởng, ai mà thèm chứ? Thuận tay cũng chẳng buồn làm, hiểu không?
Là một tổ chức cực đạo lớn, ba nghìn tệ rơi xuống đất cũng chẳng khác gì một hào.
Thế nhưng, Lão trọc Minh là người của Cố Quyên Nhĩ, nên cô không thể không nể mặt.
Xuyên Khẩu Huệ T.ử đẩy Lão trọc Minh về phía trước, mặt mày ủ rũ nói: "Còn có tên hòa thượng trị giá ba nghìn tệ kia nữa."
Người quản lý mặt không cảm xúc, rất muốn nói với Xuyên Khẩu Huệ T.ử rằng, dù cô nói là một tỷ hay ba nghìn tệ thì hắn cũng chẳng tin.
Bởi vì một người quá khó bắt, còn một người thì vứt ngoài đường cũng chẳng ai thèm nhặt.
Nhưng thủ tục thì vẫn phải làm.
Người quản lý thở dài, thu s.ú.n.g lục lại: "Cô kéo khăn trùm đầu xuống đi, tôi kiểm tra."
Dù Xuyên Khẩu Huệ T.ử có mang đến hàng giả, hắn cũng không thể g.i.ế.c người.
Đại tiểu thư của Sơn Khẩu Tổ không thể tùy tiện g.i.ế.c.
Người của Xuyên Khẩu Huệ T.ử gỡ khăn trùm đầu trên đầu Cố Quyên Nhĩ và Lão trọc Minh xuống.
Hai khuôn mặt giống hệt trong ảnh hiện ra trong tầm nhìn của người quản lý.
Đồng t.ử đỏ của hắn co rút lại, vội vàng cầm ảnh ra so sánh với Cố Quyên Nhĩ.
C.h.ế.t tiệt, đúng là người trên bảng truy nã thật.
Thái độ của người quản lý lập tức khác hẳn, hắn nịnh nọt Xuyên Khẩu Huệ Tử: "Không hổ là đại tiểu thư của thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/5071334/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.