Cổ Lạp Đức sững sờ, cô ta lại có thể biến cả linh hồn của mình thành kim cương!
Đây là năng lực gì vậy? "Cô... cô làm thế nào được vậy?" Cổ Lạp Đức không thể tin vào những gì mình đang thấy.
Cố Quyên Nhĩ đột nhiên run lên bần bật, ánh mắt ngày càng đau đớn.
"Hửm?" Cổ Lạp Đức nghi ngờ nhìn cô.
Lẽ nào cô ta thi triển chiêu này rất khó khăn?
Nhưng có thể làm được đến mức này, cô em gái này quả thực đã khiến hắn vô cùng bất ngờ.
"Không chịu nổi nữa rồi!" Con d.a.o gọt hoa quả trong tay Cố Quyên Nhĩ lại biến đổi, vung ra một thanh trọng kiếm rồi tiếp tục c.h.é.m vào tường.
Kim cương đó!
Trời đất ơi, tất cả đều là kim cương!
Cả một bức tường kim cương, có nằm mơ cũng không thấy được!
Kể từ lần thử nghiệm điều khiển vật chất ở Hồng Nhật Quốc, Cố Quyên Nhĩ chưa từng sử dụng lại năng lực này.
Lần này sử dụng lại, quả nhiên mang đến cho cô rất nhiều bất ngờ.
Chẳng thèm để ý lão già Cổ Lạp Đức có đ.á.n.h lén sau lưng mình hay không, Cố Quyên Nhĩ vừa đào vừa nhét những mảnh kim cương vỡ vào túi.
Của tôi!
Tất cả là của tôi!
Cổ Lạp Đức tức đến hộc máu, hai tay run lên vì giận.
Chúng ta đang đ.á.n.h nhau đấy, cô có thể tôn trọng tôi một chút được không?
Ai đời đang đ.á.n.h nhau nửa chừng lại chạy đi nhặt kim cương cơ chứ?
Quá không coi hắn ra gì rồi!
Thế nhưng linh hồn của Cố Quyên Nhĩ cũng đã biến thành kim cương, thoát khỏi trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/5037560/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.