"Không!" Xuyên Khẩu Huệ Tử đã chịu đủ cảm giác bị chèn ép, cô ta nghiến răng nói một cách tàn nhẫn: "Chẳng phải chỉ là linh hồn thôi sao, người muốn thì cứ lấy đi! Nhưng phải hứa với ta, phải giúp nhà Xuyên Khẩu trở thành vật trong lòng bàn tay của riêng ta, và phải g.i.ế.c Cố Quyên Nhĩ!"
Một bóng hồng mặc bộ đồ truyền thống màu trắng mà phụ nữ Hồng Nhật Quốc chỉ mặc khi xuất giá hiện ra trước mặt Xuyên Khẩu Huệ Tử.
Đôi môi đỏ mọng nhếch lên nụ cười đắc ý đầy tà mị, cô ta khẽ cúi người: "Như cô mong muốn."
Dứt lời, chín cái đuôi đột ngột xuất hiện sau lưng cô ta rồi cả người hóa thành một luồng sáng chui vào cơ thể Xuyên Khẩu Huệ Tử.
...
Cùng lúc đó, trên lưng Bạch Chiếu.
Cố Quyên Nhĩ vui vẻ đếm những con số không trên điện thoại, cười không khép được miệng.
An Mộng ghen tị muốn c.h.ế.t, xoa xoa tay thèm thuồng nói: "Cố đại sư, chị kiếm được nhiều tiền thế. Cho em vay hai trăm tệ đi, tiền thua bài hôm nay em còn chưa trả cho Sở Ngọc nữa."
"Tôi làm gì có tiền!" Cố Quyên Nhĩ vội giấu điện thoại ra sau lưng.
Hề hề, vay tiền à? Một cọng lông cũng không có!
"Chị keo kiệt quá đấy! Kiếm được hai trăm triệu mà hai trăm tệ cũng không cho tôi vay!" An Mộng ôm n.g.ự.c đau đớn: "Lẽ nào tôi không còn là cục cưng bé bỏng của chị nữa rồi?"
"Vị nữ sĩ này, xin cô tự trọng, chỉ có tiền yêu dấu mới là cục cưng bé bỏng của tôi thôi." Cố Quyên Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889540/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.