Cố Quyên Nhĩ đã nói đến mức này, Cổ Cảnh không thể tìm lý do từ chối thêm nữa.
Hai người hẹn ngày mai sẽ đến nhà anh ta thử việc. Điều kiện tiên quyết là Cố Quyên Nhĩ phải dẫn theo con gái mình theo.
Trên đường về, Cố Quyên Nhĩ tiện tay mua một thùng kẹo mút khổng lồ, cao gần bằng người thật, toàn là loại vị sữa nguyên chất mà Hàn Tuyết Như thích nhất.
Sáng hôm sau, khi nhìn thấy thùng kẹo mút to như vậy, mắt Hàn Tuyết Như sáng rực.
Cố Quyên Nhĩ vỗ nhẹ lên thùng, giọng đầy cám dỗ: "Tiểu Tuyết Tuyết, con có muốn không?"
Cô bé gật đầu như một chú cún con, ánh mắt lấp lánh như nhìn thấy kho báu.
"Vậy làm con gái của ta một ngày nhé." Câu nói vừa dứt, nụ cười trên mặt Hàn Tuyết Như lập tức cứng đờ.
Bên cạnh, Cố Tuyên Kiều chỉ biết ôm trán. Đại sư nhà cô lại phát bệnh rồi, ngày nào cũng muốn người khác làm con gái mình, giờ đến cả cô bé năm tuổi cũng không tha.
Hàn Tuyết Như ngoan ngoãn ngồi lại chỗ, ánh mắt đầy cảnh giác: "Vị đại sư này, xin cô tôn trọng tôi một chút."
"Ây da~ chỉ một ngày thôi mà, làm con gái người ta có sao đâu~" Cố Quyên Nhĩ không biết xấu hổ, cúi xuống làm nũng với đứa bé năm tuổi.
Sở Ngọc đứng một bên rùng mình, lẩm bẩm: "Gặp quỷ rồi, c.h.ế.t rồi mà vẫn nổi da gà."
Hàn Tuyết Như sợ hãi lùi lại: "Cố đại sư, cô đừng như vậy. Nếu cô thích trẻ con thì tự sinh đi, vận khí tốt thì một lần là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889526/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.