Cố Quyên Nhĩ phóng ra một luồng công đức lực, giúp Katrina trở về cơ thể mình. Tinh khí trong người cô ta đã bị rút đi hơn nửa, thân thể yếu ớt đến mức không đứng nổi, chỉ có thể nằm rũ trên sàn.
Cố Quyên Nhĩ vội đỡ cô ta dậy: "Cô quá yếu rồi, cần nghỉ ngơi cho tốt."
"Mẹ tôi... mẹ tôi bị nhốt trong tủ quần áo, Cố đại sư, làm ơn... làm ơn cứu bà ấy ra đi!" Katrina lo lắng nói.
Cố Quyên Nhĩ vội làm theo chỉ dẫn của Katrina thả Ngô Phương Nhã ra khỏi tủ quần áo. Mới vài ngày mà bà đã bị hành hạ đến không còn hình dạng con người. Mái tóc từng được chăm sóc khá tốt bị cắt xén lộn xộn. Miệng bị khâu bằng kim chỉ, mười ngón tay bị nhổ hết móng.
Lửa giận bốc lên trong lòng Cố Quyên Nhĩ, cô chỉ cảm thấy g.i.ế.c con ác linh kia quá dễ dàng. Đáng lẽ phải để cô ta nếm trải nỗi đau bị hành hạ rồi mới g.i.ế.c.
Katrina rưng rưng nước mắt ôm lấy người mẹ thê t.h.ả.m của mình, nghẹn ngào cảm ơn: "Cố Đại Sư, cảm ơn cô, nếu không có cô, tôi và mẹ tôi..."
"Không có gì." Cố Quyên Nhĩ bắt mạch cho cả hai, kê hai thang thuốc: "Cô bị tổn hao tinh khí, chỉ ăn bổ không đủ. Uống thang t.h.u.ố.c này ba ngày. Còn mẹ cô, tình trạng nặng hơn, phải uống bảy ngày."
Katrina liên tục gật đầu.
Cố Quyên Nhĩ nói: "Bố cô c.h.ế.t rồi, cô có muốn gặp chị gái mình không?"
Katrina sửng sốt, có chút buồn bã: "Đợi khi tôi hồi phục đã. Giờ tôi... thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889524/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.