Những sợi dây leo trồi lên, quấn quanh, khiến nền đất trong địa cung rung chuyển dữ dội.
Cả địa cung lắc lư, khiến mọi người bên trong đều căng thẳng cảnh giác.
Đám người canh giữ trước cửa đại điện hoang mang nhìn nhau, căn phòng lại rung mạnh thêm lần nữa.
"Động đất à?"
"Động đất cái đầu mày!" Trang Tiêu giáng một bạt tai vào sau gáy thuộc hạ.
Động đất nào mà khiến mặt đất trồi lên, còn uốn lượn kiểu này chứ?! Rõ ràng là có thứ gì đó dưới lòng đất!
Trang Tiêu vừa chạy vào trong Chính Điện vừa hét lớn: "Thả Địa Long Nham Diên ra!"
"Rõ!" Hai người phía sau hắn tách ra, chạy về phía chuồng giam Địa Long.
Lúc này, Cố Tuyên Kiều và đồng đội đã đến khu vực giam giữ Địa Long.
Trước mắt họ là hàng loạt quái vật khổng lồ bị nhốt trong những chiếc lồng sắt đặc chế.
Chúng dài như rết, thân mình chia thành từng đốt, mỗi đốt mọc hai cặp chân phụ, đuôi nhọn phát ra ánh lục u tối.
Toàn thân phủ lớp vảy đen, cái đầu to bằng quả bóng rổ, tám con mắt phát sáng đỏ rực trong bóng tối.
Chỉ nhìn thôi đã khiến người ta nổi da gà.
An Mộng ôm chặt cánh tay, rùng mình: "Đây là Địa Long Nham Diên à? Sao trông giống quái vật ngoài hành tinh vậy?"
"Giờ tôi mới hiểu sao bọn họ có thể dễ dàng đào một địa cung to thế này ngay dưới lòng đất Diêm Thành như vậy." Lão Trọc Minh cảm thán: "Loài Địa Long này vốn chuyên đào đất, lại là côn trùng khổng lồ ăn tạp. Ở dưới lòng đất chật hẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889519/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.