Xuyên Khẩu Huệ Tử cũng nhìn thấy mấy người pháp sư mặt mày trắng bệch kia, không khỏi ngỡ ngàng.
Rất nhanh, cô ta phản ứng lại, vội vàng nói: "Lúc đó tôi bận chạy trốn, hoàn toàn không nhìn kỹ Nữ Kiều có g.i.ế.c hết những người này không. Nhưng vì không chết, vậy thì họ có thể làm chứng cho tôi, tôi không hề nói dối!"
Mấy nữ pháp sư của Hắc Vân quốc nhìn thấy du thuyền, gương mặt thoáng hiện vẻ nhẹ nhõm. Nhưng khi nhìn thấy người của tổ chức Xuyên Khẩu, vẻ mặt họ lại cứng đờ. trong mắt còn che giấu sự tủi nhục.
Sau khi Kim Đa Thiện chết, Kim Ân Hỉ - người lớn tuổi nhất - chạy ra, khóc lóc kể lể với Tạ Lợi: "Ngài Tạ Lợi, ngài phải làm chủ cho chúng tôi! Đa Thiện và Ân Huệ đã bị g.i.ế.c rồi!"
Xuyên Khẩu Huệ Tử không khỏi thở phào, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. "Thấy chưa, lời tôi nói đều là sự thật."
Nhưng giây tiếp theo, cô ta không thể cười nổi nữa.
Chỉ thấy Kim Ân Hỉ chỉ vào Xuyên Khẩu Huệ Tử, tố cáo với Tạ Lợi và người đàn ông tóc vàng: "Chính cô ta đã lấy thứ trong mê cung, còn muốn g.i.ế.c chúng tôi để bịt miệng!"
Nụ cười của Xuyên Khẩu Huệ Tử cứng lại, cô ta giận dữ: "Baka yaro (đồ khốn),cô nói vớ vẩn gì đấy?"
Ánh mắt nghi ngờ của người đàn ông tóc vàng cứ đảo qua đảo lại trên người Xuyên Khẩu Huệ Tử và Kim Ân Hỉ.
Kim Ân Hỉ bị Xuyên Khẩu Huệ Tử quát, sợ hãi nép vào bên cạnh chị em của mình. Cô ta rưng rưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889469/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.