Hai người nhìn nhau từ xa, một người đầy tình ý, một người lại lạnh nhạt.
Không xa đó, Tạ Lợi cũng nhìn thấy tất cả. Ánh mắt hắn hơi trầm xuống, trong lòng dấy lên một tia khó chịu. Khi nhìn về phía Vân Lãng, trong mắt còn ẩn hiện sát khí.
“Rắc...”
“Rắc...” Hai tiếng cắn hạt dưa chói tai vang lên. Cố Tuyên Kiều và Vân Lãng giật mình, theo phản xạ nhìn về phía phát ra âm thanh.
Cố Quyên Nhĩ và Lão trọc Minh ngồi xổm cạnh nhau. Một người ôm gói hạt dưa, người kia thì dùng một tay bốc hạt dưa từ tay người khác để ăn. Cả hai đều nhìn họ với ánh mắt hóng hớt.
Bắt gặp ánh mắt Vân Lãng và Cố Tuyên Kiều, Lão trọc Minh vẫy bàn tay đang cầm hạt dưa: "Đừng để ý chúng tôi, hai người cứ tiếp tục đi. Bần tăng chưa bao giờ được xem người ta nói chuyện yêu đương ở cự ly gần như vậy."
Cố Tuyên Kiều lập tức đỏ mặt, vô cùng ngượng ngùng. Cô ho nhẹ một tiếng giải thích: "Tôi và Vân tiên sinh chỉ là bạn bè thuần túy, các người đừng nghĩ bậy."
"Ôi chao, nam nữ làm gì có bạn bè thuần túy? Chẳng qua là vì thấy đối phương xấu nên mới không động lòng thôi!" Cố Quyên Nhĩ nói.
Vân Lãng nghe vậy mặt tối sầm lại: "Tôi xấu chỗ nào? Khuôn mặt này của tôi từng lọt vào top 98 khuôn mặt đẹp trai nhất châu Á đấy!"
"Cái đó chẳng phải đứng thứ ba từ dưới đếm lên à? Có gì mà tự hào chứ." Lão trọc Minh bĩu môi.
Vân Lãng càng tức hơn: "Ít ra tôi còn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889455/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.