Cố Quyên Nhĩ nhìn Thượng Chí Kiên với ánh mắt đầy tiếc nuối. Người này nếu ở thế giới của cô, nhất định sẽ làm nên chuyện lớn.
Lúc này, Thượng Chí Kiên đã truyền linh khí vào kiếm gỗ đào, vung một nhát c.h.é.m thẳng về phía Chu Ngọc và Cao Nhạc đang "ẩn thân" ở góc phòng.
Đối mặt với luồng kiếm khí sắc bén, A Ngọc bĩu môi, chỉ khẽ nghiêng đầu là tránh được. Cao Nhạc thậm chí không hề chớp mắt, còn tiện tay phủi đi chút bụi trên vai do kiếm khí quét qua. Trong lòng đầy khinh thường.
Mấy trò vặt vãnh như vậy mà cũng đòi bắt hắn? Nếu không phải có mười cô gái xinh như hoa cầu xin hắn diễn cùng thì hắn cũng chẳng buồn ra tay.
Cao Nhạc nhìn A Ngọc, định dùng ánh mắt hỏi xem cậu ta ra tay trước hay để mình ra tay. Nhưng lại quên mất... mình đang bịt kín mắt bằng Màn Che Thiên.
A Ngọc không nhịn nổi, vỗ một cái vào đầu hắn, nghiêm giọng: "Nháy mắt nháy mũi với anh làm gì? Còn không mau thể hiện chút bản lĩnh, dọa cho bọn ngốc kia sợ một trận."
Vẻ "lạnh lùng" của Cao Nhạc lập tức tan vỡ. Hắn ta tủi thân sờ vào chỗ bị đánh, búng tay một cái.
Ngay lập tức trong phòng, tất cả bàn ghế, tủ lạnh, tivi, đồ đạc... đồng loạt bay lên lơ lửng giữa không trung. Chúng như bị một sức mạnh vô hình khống chế, xoay vòng rồi lao thẳng về phía Trương Long.
Hai mẹ con Trương Long lập tức biến sắc, sợ đến trắng bệch cả mặt, luống cuống tránh né đám "đồ vật điên cuồng" đang bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889436/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.