Cố Quyên Nhĩ xách váy lao về phía chiếc xe: "Sao không nói sớm? Nhỡ bị phát hiện thì làm sao đây?"
Cô chủ động đến mức khiến cả đám cướp phải cảnh giác.
Tên bắt cóc B cau mày, thấp giọng với đại ca: "Đại ca, sao con nhỏ này bị bắt mà còn vui thế? Có phải có bẫy gì không? Người thuê nói cô ta lắm mưu nhiều kế, chúng ta phải cẩn thận đấy."
"Có lý." Tên bắt cóc A gật đầu: "Lát nữa tao lái xe, mày coi chừng nó."
Tên bắt cóc B được giao nhiệm vụ quan trọng, siết chặt nắm tay. Hắn ta nhất định sẽ canh chừng Cố Quyên Nhĩ thật tốt, không phụ lòng mong mỏi của đại ca!
Lên xe, Tên bắt cóc B ngồi cạnh Cố Quyên Nhĩ. Hắn ta quay đầu, trừng mắt nhìn cô. Mắt đỏ hoe, nước mắt chảy ra mà cũng không chịu chớp.
Cố Quyên Nhĩ lướt qua tầm mắt của tên bắt cóc B, suy tư nhìn thanh niên trẻ tuổi ngồi cạnh hắn. Anh ta sắc mặt tái nhợt, trên người lỗ chỗ vết thương. Nhìn hình dạng vết thương, có vẻ là do đạn.
Hai tên đàn ông trên xe đều không nhìn thấy anh ta, rõ ràng người này đã chết, giờ chỉ còn là một hồn ma.
Tên bắt cóc B thấy Cố Quyên Nhĩ đang ngẩn người, vội dùng tay áo lau nước mắt, rồi tiếp tục nhìn chằm chằm Cố Quyên Nhĩ.
Cô ấy thật xinh đẹp! Nhìn một lúc, mặt Tên bắt cóc B hơi đỏ lên. Sống chừng này năm, hắn ta chưa từng tiếp xúc gần với con gái thế này.
Con gái đều thơm tho như vậy sao? Vì cả hai quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889423/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.