Sở Thiên Khuyết lén lút như kẻ trộm, rón rén bước ra ban công. Đi được nửa chừng, anh ta còn không quên cảnh cáo Cố Chương Minh: "Đừng cho cô ấy biết tôi từng đến đây."
Cả hai vừa trốn ra ban công thì tiếng gõ cửa vang lên. Diêu Minh Diễm ở ngoài cửa gọi: "Ba, chồng, gần đến giờ rồi."
Cố Chương Minh và Cố Thành Vi cố kìm nén sự phấn khích, chuẩn bị xuống lầu chủ trì bữa tiệc.
Tâm trạng của Cố Chương Minh rõ ràng đã thay đổi.
Ông bước ra khỏi phòng, nhìn Cố Quyên Nhĩ đầy vẻ mãn nguyện, vỗ mạnh vào vai cô: "Cháu gái ngoan của ông, cả nhà họ Cố trông cậy vào cháu đấy!"
Cố lên, cố gắng nắm chắc lấy Sở Thiên Khuyết nhé!
Cố Quyên Nhĩ ngơ ngác nhìn Cố Chương Minh.
Ông già này uống nhầm thuốc à? Sao thái độ thay đổi nhanh vậy? Thuốc gì mà thần kỳ thế, cho cháu xin hai viên!
Diêu Minh Diễm cũng thấy lạ. Buổi sáng ông cụ còn bảo bà phải nghiêm mặt cảnh cáo Quyên Nhĩ. Sao chớp mắt đã thay đổi rồi? Cố Chương Minh nắm tay Cố Quyên Nhĩ, hớn hở dẫn cháu gái ngoan của mình xuống lầu. Khi Cố Thành Vi đóng cửa, một cơn gió nhẹ thổi qua. Mùi xạ hương nhàn nhạt thoang thoảng bay vào mũi cô.
Cố Quyên Nhĩ giật mình.
Cô theo bản năng nhìn về phía ban công phòng sách. Mắt hơi nheo lại, thần thức liền mở ra.
Trên bệ cửa sổ, Sở Thiên Khuyết và Lý Chính đang đứng quay lưng về phía cô, dáng vẻ y như hai tên trộm.
Hai người này sao lại ở đây? Cố Quyên Nhĩ nhướn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889421/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.