May mắn thay, bây giờ cô đã là sinh viên đại học, đến đây cũng chỉ là khách.
Đúng là con người luôn phải nỗ lực…
Hôm qua vốn định tham quan Thượng Thanh phái, nhưng lại bị khoảnh khắc ngộ đạo của Hướng Tình làm gián đoạn, nên bây giờ, Lộ Tranh dẫn cô đi dạo một vòng từ đầu.
So với chùa Trường Ninh, nơi lúc nào cũng đông đúc khách hành hương và náo nhiệt, Thượng Thanh phái rộng lớn nhưng lại rất vắng vẻ. Các gian nhà cũng không trang nghiêm, rộng rãi như ở chùa Trường Ninh, mà được xây dựng dựa theo địa hình núi non, trông có phần tùy ý và phóng khoáng hơn.
Những công trình ở đây cũng khá rải rác, đi một đoạn dài mới có thể nhìn thấy một hai bóng dáng đạo sĩ. Mà dù có gặp nhau, họ cũng chỉ khẽ gật đầu chào, chứ không trò chuyện rôm rả.
Hướng Tình dần hiểu ra tại sao Lộ Tranh ở Thượng Thanh phái ba năm mà không kết thân với ai, quan hệ với các đệ tử trong môn cũng chỉ dừng lại ở mức xa cách. Ban đầu, cô nghĩ rằng do tình trạng đặc biệt của anh khiến anh bị xa lánh, nhưng bây giờ xem ra, bản chất của Thượng Thanh phái vốn đã như vậy.
"Anh có cảm thấy hơi cô đơn, buồn tẻ không?" Cô không nhịn được mà hỏi.
Lộ Tranh đáp lại bằng một câu hỏi: "Em cũng không thích ra ngoài giao thiệp với mọi người, em có thấy cô đơn, buồn tẻ không?"
Hướng Tình lập tức hiểu ra. Hóa ra cả môn phái này đều là những người hướng nội ẩn dật, thích kiểu giao tình nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700790/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.