Ngoài ra, còn có những người làm trong nhà và một số nhân viên trong công ty của Lộ Tranh. Do anh thường làm việc tại nhà, họ thường xuyên đến đây họp hoặc đưa tài liệu, vì vậy cũng dần trở nên quen thuộc với Hướng Tình.
Cuối cùng, còn có những người thuộc Thượng Thanh Phái và Trường Ninh Tự. Dù họ chưa chắc sẽ đến tham dự, nhưng Hướng Tình vẫn muốn gửi lời mời.
Nếu không nhân dịp này để liệt kê danh sách khách mời, có lẽ cô sẽ không nhận ra rằng bản thân đã gắn bó sâu sắc với thế giới này đến vậy.
Điều này khiến cô nhận thức rõ ràng rằng một cuộc đời mới đang rộng mở trước mắt mình.
Và cô rất thích cảm giác này.
"Người xưa có câu: "Nơi nào lòng an yên, nơi đó chính là nhà."
Lòng có thể an yên, chẳng phải vì đã xây dựng đủ nhiều mối quan hệ vững chắc với con người nơi đây, và bản thân cũng trở thành một phần trong đó sao?"
Vì những người được mời đều là người thân quen, không có ai làm mất vui, nên bữa tiệc diễn ra vô cùng náo nhiệt và suôn sẻ. Bầu không khí thoải mái, khiến ai nấy đều cảm thấy dễ chịu.
Có lẽ cũng bởi vì công việc tiếp đãi khách khứa đã có người lo, nên Hướng Tình chỉ cần tận hưởng bữa tiệc mà thôi.
Dù vậy, khi tiễn vị khách cuối cùng ra về, cô vẫn cảm thấy hơi mệt, ngay lập tức ngồi xuống sofa, cô tháo giày, xoa bóp mắt cá chân và bắp chân đang nhức mỏi. Để phù hợp với bộ lễ phục, tối nay cô mang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700724/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.