Ngửa đầu lên, giữa làn nước bắn tung tóe, anh không chần chừ mà chỉnh vòi nước nóng thành nước lạnh. Dòng nước băng giá xối xuống, cuốn trôi những cảm xúc đang dâng trào trong anh, khiến chúng dần dần nguội đi.
Khi thay đồ xong xuống lầu, anh đã trở lại là Lộ Tranh lạnh lùng và điềm tĩnh như thường ngày.
Quay lại cổng trường, quả nhiên đã có nhân viên đang xử lý nước ngập. Lộ Tranh đứng từ xa nhìn một chút, tâm trạng phức tạp đến cực điểm.
Ngoài sự cố nhỏ đó, ngày thi hôm ấy vẫn diễn ra suôn sẻ.
Khi môn thi cuối cùng kết thúc, tâm trạng của các thí sinh cũng trở nên thoải mái hơn nhiều. Có người thậm chí còn vui mừng quá đà mà hò hét, khóc cười, xé sách trút giận… Hướng Tình đi qua đám đông với vẻ mặt bình thản, trong lòng dâng lên một cảm giác rất kỳ lạ.
Được trải nghiệm thanh xuân thêm một lần nữa, có lẽ trên đời này không có nhiều người may mắn như cô.
Vậy nên, cứ khóc thật to, cười thật lớn, quậy phá hết mình đi, cho dù trong mắt người khác có vẻ điên rồ, khó hiểu, nhưng rồi đến một ngày, khi đứng ở đầu kia của thời gian mà nhìn lại khoảnh khắc này, tất cả sẽ trở thành những hồi ức đáng trân trọng, lấp lánh rực rỡ.
Bước đến cổng trường, Hướng Tình lập tức nhìn thấy Lộ Tranh đứng ở vị trí cũ.
Sự kỳ diệu của những cuộc gặp gỡ trong đời chính là như vậy—bạn không biết bước ngoặt sẽ đến vào lúc nào, cũng không biết nó sẽ dẫn bạn đi gặp gỡ ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700716/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.