Hướng Tình không quen bị chú ý nhiều như vậy, nhưng nghĩ lại, ở đây chẳng ai biết họ là ai, cũng chẳng sao cả. Nhưng cô cũng không muốn đứng đó làm đối tượng để bàn tán, nhanh chóng kéo Lộ Tranh lên xe, rồi hỏi, "Anh thực sự đứng đây đợi em từ đầu à?"
"Anh tranh thủ xử lý công việc." Lộ Tranh thành thật trả lời.
Hướng Tình bật cười, "Ngồi chờ bên ngoài trường chán lắm đúng không?"
Lộ Tranh suy nghĩ một chút, cảm thấy hai tiếng đồng hồ ngồi chờ không chán bằng mấy phút đứng trước cổng trường chịu đựng ánh mắt soi mói của đám đông.
Đây cũng là lần đầu tiên anh trải nghiệm cảm giác bị vây xem ở nơi công cộng. Ngay cả khi đến công ty, anh cũng ít khi xuất hiện, mỗi lần đến đều dùng thang máy riêng, đi từ bãi đỗ xe lên thẳng văn phòng, hoàn toàn không có cơ hội bị người khác vây quanh như thế này.
Nhưng anh không nói ra, vì dù có chút lúng túng, nhưng không phải hoàn toàn khó chịu.
Ít nhất, bây giờ anh có thể quang minh chính đại đứng đợi cô, và chắc chắn không làm cô mất mặt. Thính giác của Lộ Tranh rất tốt, anh nghe thấy rõ ràng, phần lớn những lời bàn tán của học sinh xung quanh đều là ghen tị với người được anh đón, chỉ có số ít tỏ ra đố kị.
Cuối cùng, anh chỉ bình thản đáp: "Cũng tạm."
Hướng Tình vốn tưởng chuyện này cứ thế mà trôi qua, ai ngờ ngay trong ngày hôm đó, cô đã thấy những bức ảnh chụp lén của mình được đăng trong nhóm lớp.
Điều càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700714/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.