Dù vậy, cô biết rõ rằng không thể nói ra suy nghĩ này trước mặt mọi người.
Cô thầm nghĩ, đợi khi về riêng sẽ hỏi Lộ Tranh. Nhờ vậy mà tâm trạng cô cũng dần bình tĩnh lại.
Nhắc đến Lộ Tranh… Khi quay đầu nhìn, cô thấy anh vẫn đang cầm con búp bê trong tay, không nhịn được lên tiếng hỏi: "Đây là…" Đồ vật mà Khổ Thích dùng để khống chế Hướng Hồng Ngư sao?
"Phải." Lộ Tranh gật đầu, cất con búp bê vào hộc chứa trên xe lăn. Dù cô chưa nói hết câu, anh cũng hiểu cô muốn hỏi gì.
"Phản ứng của anh nhanh thật đấy." Hướng Tình không khỏi cảm thán.
Quả thật, vào giây phút đó, tất cả mọi người vẫn còn chìm trong sự kinh ngạc vì biến cố vừa xảy ra, không ai phản ứng kịp. Chỉ có Lộ Tranh nắm bắt được khoảnh khắc thoáng qua ấy, lập tức ném con búp bê ra, nếu không, có lẽ hung sát đã trốn thoát.
Dù lúc này nó đang cực kỳ suy yếu, nhưng chỉ cần thoát khỏi Trường Ninh Tự, được nuôi dưỡng bởi sát khí bên ngoài, chẳng bao lâu sau nó sẽ hồi phục và lại trở thành mối họa lớn.
Từ góc độ này mà nói, việc Hướng Tình cảm thấy hung sát bị tiêu trừ quá dễ dàng là có vấn đề… quả thực không sai.
Dù hung sát giờ đây không còn thần trí, nhưng bản năng sinh tồn vẫn còn. Nó thực sự đã giữ lại một luồng sát khí để dự phòng. Không rõ nó định tiếp tục ẩn náu trong cơ thể này, hay chỉ chờ cơ hội trốn thoát.
Nhưng thật không may, nó lại bị kim long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700697/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.