Nếu đã "tự tay nấu ăn" theo kiểu nửa vời thế này, Hướng Tình cũng ngại tự mình mang ra khoe, bèn để căn bếp hoạt động như thường lệ.
Nhưng khi bát mì được đặt trước mặt Lộ Tranh, anh vẫn lập tức ngẩng đầu nhìn cô, hỏi: "Em làm à?"
"…Cả phòng bếp cùng làm, tôi chỉ có công bỏ mì vào nước sôi." Hướng Tình thành thật trả lời, đồng thời tự đánh giá, "Chủ yếu là có mặt cho có thôi."
Lộ Tranh khẽ cúi đầu cười, cầm đũa trộn đều mì, định nếm thử, nhưng bỗng nhiên dừng lại, nhìn cô hỏi: "Em chỉ nấu một bát thôi sao?"
"Đây là mì trường thọ, dành riêng cho chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật." Hướng Tình không để tâm, xua tay nói, "Anh ăn đi."
Nhưng Lộ Tranh lấy một cái bát rỗng bên cạnh, gắp một nửa phần mì của mình bỏ vào trước mặt cô, "Không sao, tôi chia cho em một nửa."
Hướng Tình cúi đầu nhìn bát mì, hiếm khi sững sờ.
Trong thế giới cũ của cô, cuộc sống của cô rất thoải mái, không thiếu thốn vật chất, sức khỏe tốt, dù bạn bè ngoài đời ít ỏi, nhưng trên mạng luôn có vô số lời chúc mừng sinh nhật, thậm chí có người gửi tiền mừng bảo cô mua đồ ăn ngon.
Nhưng, đúng là đã rất nhiều năm rồi, cô chưa từng ngồi cùng ai để ăn mừng sinh nhật.
Dù là sinh nhật của bản thân hay của người khác.
Thì ra… đến giây phút này, khi không còn đường quay về thế giới cũ, Hướng Tình mới bỗng nhận ra, hóa ra, mình cũng có chút cô đơn.
"Kỷ niệm này, mãi đến khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700690/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.