Huống hồ, không thích và không giỏi là hai chuyện khác nhau. Không giống như Thường Minh chẳng có chút hứng thú nào với chuyện này, cũng như không có thiên phú, Lộ Tranh lại hoàn toàn có thể được xem là thiên tài bẩm sinh trong lĩnh vực này.
Có người tuân thủ quy tắc, có người phá vỡ quy tắc, có người lượn lờ ở ranh giới của quy tắc, còn Lộ Tranh, anh chọn tham gia vào việc lập ra quy tắc.
Đối với anh, chuyện này không hề khó hơn việc trừ tà đuổi quỷ.
Chỉ có như vậy, anh mới có thể bảo vệ được những thứ mình muốn bảo vệ.
Ví dụ như bây giờ, đã không còn ai nhắc đến việc chính anh và Hướng Tình đã dồn ép Hướng Hồng Ngư đến bước đường này, càng không có ai tranh luận xem cách làm này đúng hay sai. Người duy nhất có thể lên tiếng phản đối chỉ có Trường Ninh Tự – nơi biết rõ toàn bộ sự việc, nhưng vì nể mặt Hướng Tình, Liễu Nhân Đại sư cũng không nói gì.
Những chuyện này, không cần phải nói với Hướng Tình.
Thế nên Lộ Tranh nhanh chóng chuyển chủ đề: "Bị trì hoãn nhiều ngày như vậy, chắc hẳn khả năng kiểm soát khí vận của em cũng tiến bộ không ít rồi nhỉ?"
"Hê hê!" Hướng Tình nghe vậy liền cười đắc ý, nhìn lên con cá lớn trên đỉnh đầu. Tâm niệm vừa động, con cá lập tức thu nhỏ lại, biến thành một con cá vàng chỉ bằng lòng bàn tay, rơi xuống tay Hướng Tình. Nó khéo léo vẫy đuôi, trông rất linh hoạt.
Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Lộ Tranh khẽ co lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700663/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.