"Không sao, bây giờ báo cũng chưa muộn." Lộ Tranh nói, "Đã khuya lắm rồi, dù có sắp xếp gì thì cũng phải đợi đến ngày mai. Hơn nữa, còn nhiều người đang từ nơi khác chạy đến, đâu thể không đợi họ."
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Hướng Tình, cô dò xét: "Anh cố tình à?"
Lộ Tranh không phủ nhận: "Tốt nhất là hoàn thành trận pháp bao quanh trước, tránh để có kẻ nảy sinh ý đồ khác."
Điều này không phải không có khả năng. Dù hung sát là thứ mà ai cũng khiếp sợ, nhưng chẳng ai có thể phủ nhận sự mạnh mẽ của nó. Ngay cả Hướng Quân Minh, một người hoàn toàn không hiểu gì về huyền thuật, còn muốn lợi dụng nó để đạt được mục đích, huống hồ là những kẻ trong giới huyền thuật, những người thực sự hiểu rõ giá trị của nó?
Những kẻ như Khổ Thích thì không cần bàn, chắc chắn sẽ nhắm vào hung sát. Nhưng ngay cả trong số các chính phái tu sĩ, với số lượng người đến đây đông như vậy, ai dám chắc không có kẻ mang lòng dạ riêng?
Còn Lộ Tranh, anh không thể để bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra ở bước cuối cùng này.
Hướng Tình còn có thể nói gì đây?
"Vậy bây giờ chúng ta làm gì?" Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi, "Chẳng lẽ cứ ở đây đợi đến sáng mai?"
Lộ Tranh bật cười: "Dĩ nhiên là về nhà."
"Còn nơi này… anh không lo lắng sao?"
"Không lo." Lộ Tranh liếc nhìn về hướng của Thường Minh. Dù trời tối đến mức không thể nhìn thấy bóng dáng anh ta, nhưng anh biết chắc rằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700661/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.