Dù hung sát chưa chắc đã cố ý, chỉ cần nó tồn tại, thì nó đã ảnh hưởng đến "khí" xung quanh, từ đó gây ra vô số thảm họa. Nhưng gi//ết người do vô tình, cũng vẫn là gi//ết người. Huống hồ, người nó gi//ết không chỉ một hai mạng. Lộ Tranh sao có thể khoanh tay đứng nhìn, để cô ta khoác lên lớp d//a người, sống tiêu dao giữa nhân gian?
Nhận ra điều này, sắc mặt Liễu Nhân đại sư lại một lần nữa thay đổi.
Ông muốn lên tiếng khuyên ngăn, nhưng Lộ Tranh đã nói quá rõ ràng.
Những môn phái như Trường Ninh Tự và Thượng Thanh phái, đều coi trọng nhân quả luân hồi, luôn giữ lòng từ bi. Dù đối mặt với kẻ ác, họ vẫn sẽ cố gắng tạo cơ hội chuộc lỗi, mở ra một con đường sống.
Nhưng Lộ Tranh thì không, anh sẽ diệt cỏ tận gốc.
Mà bọn họ chỉ là những người chỉ đứng ngoài cuộc, có tư cách gì để yêu cầu một kẻ mất đi tất cả như anh phải tha thứ cho kẻ thù của mình?
Liễu Nhân Đại sư vẫn thực sự thoát ly hồng trần, nên những lời khuyên mà ông muốn nói, một chữ cũng không thốt ra được. Vẻ tiều tuỵ trên mặt ông càng thêm sâu sắc, ông thở dài một hơi, giọng nói trầm xuống: "Bần tăng biết mình không thể ngăn cản thí chủ. Nhưng kết quả hiện tại, là điều mà sư phụ ta đã đánh đổi cả mạng sống để có được. Nếu thí chủ muốn thay đổi nó, liệu đã chuẩn bị sẵn sàng để gánh chịu cái giá phải trả chưa?"
Là đệ tử chân truyền của Khổ Chân đại sư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700633/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.