"Cậu sao mà bình tĩnh thế chứ?" Ở đầu bên kia màn hình, Tiểu Dao nhìn mà sốt ruột thay cô, "Cô ta bây giờ là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận của nhà họ Hướng rồi, thế còn cậu thì sao?"
Hướng Tình nói, "Tôi đã rời khỏi nhà họ Hướng rồi."
"Gì cơ?" Tiểu Dao giật mình đến mức bật dậy khỏi chỗ ngồi, "Cậu... cậu cứ thế mà đi luôn sao? Toàn bộ nhà họ Hướng, cậu cứ thế mà dâng hết cho cô ta à?"
"Không thì sao?" Hướng Tình hỏi ngược lại.
Tiểu Dao đột nhiên cụt hứng, bình tĩnh lại, "Cũng đúng. ba mẹ cậu đã có suy nghĩ như vậy, cậu làm sao mà chống lại được?"
Hướng Tình cười nhạt, không phản bác. Nếu là nguyên chủ, hoặc nếu cô chỉ có một mình, thì đúng là chẳng thể nào đấu lại họ, chỉ có thể bị động tiếp nhận số phận mà họ đã sắp đặt.
May mắn thay, cô không chỉ có một mình.
"Đúng là nhà nào cũng có chuyện khó nói." Tiểu Dao thở dài cảm thán, "Bình thường ba mẹ cậu cưng chiều cậu đến mức ai cũng phải ghen tị. Ai cũng nói cậu may mắn, sinh ra trong nhà giàu, chẳng phải lo nghĩ gì. Nhưng ai mà ngờ được, vừa xảy ra chuyện là thành chuyện lớn như thế? ba mẹ cậu cũng thực sự nhẫn tâm đấy, ngày thường chẳng ai nhìn ra họ lại có thể làm đến mức này."
Hướng Tình thầm nghĩ, chính vì luôn diễn rất giỏi, nên mới không để lộ chút sơ hở nào.
Tiểu Dao than thở một lúc, rồi lại hỏi, "Vậy bây giờ cậu đang ở đâu? Đã về... nhà bên kia chưa?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700569/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.