Nhưng đây là chuyện của vợ chồng nhà họ Hướng, việc cô đến bệnh viện đã là nể mặt họ lắm rồi, cô không cần nghĩ cho họ nhiều như vậy. Điều khiển xe lăn một cách không quá thuần thục, cô di chuyển chậm rãi về phía trước. Nhưng chưa đi được bao xa, động tác của cô bỗng khựng lại.
Không xa phía trước, Lộ Tranh không biết đã đến từ lúc nào, đang lặng lẽ ngồi đó nhìn cô.
Hướng Tình không hiểu vì sao, bỗng dưng sinh ra chút chột dạ.
"Mới bao lâu không gặp, sao cô lại làm mình thảm hại đến thế này?" Một lúc sau, thấy cô cứ cúi đầu né tránh, Lộ Tranh đành lên tiếng trước.
Hướng Tình há miệng, muốn nói "Tôi không cố ý", nhưng lại cảm thấy câu này chẳng có sức thuyết phục. Dù cho trước đó Lộ Tranh không biết cô sẽ đối phó thế nào với mưu tính của vợ chồng nhà họ Hướng, thì bây giờ chắc anh cũng đã đoán được phần nào. Nếu cứ tiếp tục viện cớ, ngược lại sẽ khiến cô càng không chân thành.
Thế nên cuối cùng cô nghẹn ra một câu: "Tôi ngồi xe lăn, chẳng phải giống anh rồi sao?"
Vừa nói ra, cô lập tức nhận ra không ổn. Chẳng phải cô vừa chọc vào vết thương của Lộ Tranh sao? Nhưng chưa kịp mở miệng chữa cháy, Lộ Tranh đã thản nhiên đáp: "Vậy thì cô cứ trải nghiệm cho kỹ đi, sau này làm việc mới biết cẩn thận một chút."
Hướng Tình ỉu xìu đáp một tiếng, đẩy xe lăn đến trước mặt Lộ Tranh, lúc này mới nhớ ra mà hỏi: "Sao anh lại đến đây? Không đúng, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700546/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.