Hoàng Diệu kích động đến độ nước trong chén trà suýt chút nữa cũng hắt ra bên ngoài, tự bản thân Hoàng Diệu thấy kĩ năng che dấu của chính mình không tồi, sao nàng lại có thể như thế mà biết được, càng nói là biết rõ đến ngọn nghành gốc rễ.
Nàng lạnh nhạt đưa chén trà lên miệng nhấm nhấp một ngụm, lười biếng chẳng buồn để tâm độ kích động của Hoàng Diệu ở bên kia.
- Hoàng tẩu người cập nhật thật nhanh!- Hoàng Diệu đặt tách trà xuống bàn, cười hoà với nàng, thiết phiến lông vũ nhuộm đỏ trên tay không ngừng phe phẩy qua lại.
- Ngươi đấy cái gan cũng thật to, không sợ cả Mị Nguyệt Quốc oán người chết sao?- Nàng nâng khoé mắt nhìn Hoàng Diệu.
Thập nhị Hoàng tử Quang Dực là một trong số các hoàng tử có sức ảnh hưởng đến vương quyền Mị Nguyệt Quốc, cả thảy Mị Nguyệt Quốc có không đến ba hoàng tử sống sót, thật không biết khuôn mặt của mẫu phi cùng phụ hoàng của Quang Dực biết được nhi tử của mình không ái nữ nhân mà là ái nam nhân sẽ kinh hồn đến bao nhiêu, lại nói người Quang Dực ái còn là hoàng thượng Tần Quốc, thật sự là sẽ rất đem lòng oán Hoàng Diệu.
Khuôn mặt Hoàng Diệu cũng trở nên trẫm tĩnh hơn lúc nãy, trở lại một bộ dáng nghiêm túc hơn ban nãy rất nhiều, việc Mị Nguyệt Quốc kia không phải là chưa từng suy nghĩ, mà là càng nghĩ càng không biết giải quyết thế nào mới êm xuôi.
Chuyện chân của Quang Dực bị phế đến giờ vẫn là một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-dich-nu-phu-thua-tuong/2129493/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.