- Nên gọi nàng là Nhan nhi hay là Hoan nhi?- Hắn đứng dựa người vào thàng cửa nhìn nữ nhân vận y phục màu trắng đang chải tóc ở trước gương.
Nàng im lặng không hề đáp lời hắn, tâm nàng như có cả một hòn đá nặng đang đè lên, vậy là hắn có thể nhận ra được nàng đã nhớ lại tất cả.
Hôm đấy trời mưa rất lớn nàng thấy hắn một mình đi vào thư phòng, vốn dĩ là muốn xông vào gây bất ngờ cho hắn nhưng lại chẳng thể thấy hắn ở đâu, nhưng một điều lạ vốn dĩ nàng ở trước cửa này giờ lại không hề thấy hắn bước chân ra ngoài.
Nàng mò mẫm từng góc của canh phòng cuối cùng cũng mò được một lối vào mật thất, nàng chính là loại nữ nhân đã muốn là tất nhiên sẽ tìm ra được sự thật. Đường vào mật thất quả thật rất tối, lối đi cũng chỉ có thể vừa cho một người đi, lúc nàng đi đến căn phòng có chứa một ánh đèn héo hắt nàng nhìn thấy hắn đang mãi mê ngắm nhìn một mỹ nhân ở trong bức tranh.
Điều nàng bất ngờ không phải là hắn lại có thể trốn nàng đến đây ngắm mỹ nhân mà là dung nhan của nữ nhân kia chính là hồng y nữ nhân nàng gặp trong mơ.
Từng câu từng chữ trong mơ đêm đó của hồng y nữ nhân lần lượt hiện ra trong đầu, đầu óc của nàng cũng như muốn quay vòng lên.
- Chủ tử, nếu như phu nhân nhớ lại mọi chuyện có lẽ tốt hơn!- Tiếng của hắc y nam tử vang lên trong bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-dich-nu-phu-thua-tuong/2129456/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.