Chương trước
Chương sau
Cả đại điện đều đưa ánh mắt nhìn về phía Mặc Tâm, đặc biệt là ánh mắt đầy sự chất vấn của hoàng hậu. Thân phận là thái tử phi tương lại vậy mà lại thất kinh khi quận chúa chọn phò mà, Mặc Tâm đây là muốn làm xấu mặt bà vì bà tự mình muốn chỉ hôn nàng ta với nhi tử của bà.
- Mặc Tiểu thư làm sao vậy?- Giọng của Hàn Vân Y cất lên khi thấy biểu hiện của Mặc Tâm.
Hàn Vân Y đây là quan tâm đến Mặc Tâm thật sự, người mà Hàn Vân Y chọn không phải thái tử phu quân tương lai của Mặc Tâm hà cớ Mặc Tâm lại có loại biểu hiện ấy? Không phải là Mặc Tâm có bệnh nên thất kinh như vậy.
- Tạ quận chúa quan tâm! Thần nữ là không sao a!- Mặc Tâm nhận được ánh mắt cảnh cáo của hoàng hậu, lại nhận được cái nhéo mạnh của mẫu thân đang ngồi gần, cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh hít thật sâu rồi đứng dậy đáp lời Hàn Vân Y.
Bên cạnh Mặc tương quân đang không khỏi đau đầu nhìn trưởng nữ mình sủng ái yêu quý này, muốn Mặc Tâm làm thái tử phi là muốn tốt cho nàng ta, muốn tốt cho trên dưới Mặc gia vậy mà nữ nhi tốt của ông lại đi động tâm với người đứng khác chiến tuyến với ông là Tần Huyền Nam, hỏi thử Mặc tướng quân ông làm sao không đau đầu.
Vài hôm nữa thánh chỉ tứ hôn thế nào cũng được mang tới Mặc gia, nếu như hoàng hậu hay trên dưới Trần gia biết được tâm tư của Mặc Tâm đều dành hết cho Tần vương chứ không phải là thái tử thì cái đầu của gia tộc nhà họ Mặc chỉ có nước rơi mất. Thế nên mấy ngày gần đây Mặc Tâm đều bị Mặc phu nhân cùng Mặc tướng quân nhốt ở trong viện, một bước cũng không được bước ra, chỉ là hôm nay yến hội trong cung nếu Mặc Tâm vắng mặt Mặc tướng quân sẽ không biết làm sao để giải thích với hoàng hậu nên đành phải đánh liều dẫn Mặc Tâm đi. Ai ngờ ở trước mặt hoàng thượng, hoàng hậu, chúng phi tần, thái tử vương gia hoàng thất cùng chúng văn võ bá quan biểu lộ ra việc thất thố như vậy. Bây giờ Mặc tướng quân chỉ mong vị hoàng hậu cao cao kia vẫn không nhìn ra có gì bất ổn.
Hàn Vân Y nhìn bộ dáng xinh đẹp của Mặc Tâm trong mắt cũng nảy lên ý ghen tị, tâm của nữ nhân luôn luôn là vậy, chỉ cần thấy nữ nhân đẹp hơn bản thân thì liền nổi lên cảm giác chán ghét. Đến đấy Hàn Vân Y cũng không có ý định buông ta cho Mặc Tâm.
- Biểu hiện vừa rồi của Mặc tiểu thư làm bổn quận chúa nhầm tưởng rằng người mà Mặc tiểu thư gả là Tần vương gia chứ không phải là thái tử đấy!- Hàn Vân Y liếc tròng mắt qua người hắn sau lại nhìn thái tử bằng ánh mắt đầy vẻ sầu bi.
Thái tử nhìn biểu hiện của Mặc Tâm trong lòng cũng trỗi dậy một chút chán ghét, đối với thái tử Mặc Tâm ngoài mang dung nhan xinh đẹp thì cũng chỉ là một nữ nhân không có đầu óc, không nói đâu xa xôi chỉ nói đến hôm mừng thọ thái hậu thất thô bị Tần vương trách phạt cùng chính Mặc Tâm gây ra hỗn loạn trong yến tiệc đêm ấy.
Hiện tại Mặc Tâm cũng mang thân phận là thái tử phi tương lai, nếu cứ để mặc Hàn Vân Y coi thường nàng ta thì phải chăng chứng tỏ lời Hàn Vân Y nói là thật, như thế chẳng khác gì bảo thái tử ép hôn Mặc Tâm dù biết người trong lòng Mặc Tâm là ai. Nghĩ đến đây thái tử cũng từ từ đứng lên tiến về phía Mặc Tâm đang đứng nhẹ nhàng dịu nàng ta đến chỗ của mình rồi hướng về phía Hàn Vân Y mà cười khoan thái đáp.
- Bổn thái tử càng nghe càng không hiểu ý của Hàn quận chúa đây, bổn thái tử cùng Mặc tiểu thư là lưỡng tình tương duyệt, nên mới được phụ hoàng ân chuẩn tứ hôn cho, Mặc tiểu thư là thái tử phi tương lai tất nhiên lòng nàng ấy tất hướng về bổn thái tử! Bổn thái tử nói vậy có đúng không Tâm nhi? - Nói đến cuối cùng thái tử quay qua nhìn Mặc Tâm bằng ánh mắt đầy sủng ái.
- Vâng, tâm của thần nữ đương nhiên luôn hướng về thái tử điện hạ!- Mặc Tâm vừa thấy thái tử đã vẽ cho nàng con đường để lui cũng thuận ý mà lui theo.
Nàng ở một bên nhìn kẻ đàn người múa kẻ lại tấu đến mức đôi môi cười đến sắp phát ra tiếng, ấy nhưng nàng biết màn kịch này vẫn còn dài thế nên đừng hấp tấp khiến nó mất đi.
- Nàng vui đến vậy sao?- Hắn ghé sát tai thì thầm với nàng.
Hắn là càng lúc càng không hiểu nàng, nếu là nữ nhân khác khi nghe thấy có nữ nhân khác muốn gả cho phu quân của mình thì sẽ tức tốc la toáng làm ầm lên, còn nàng thì lại ung dung ngồi xem người ta tấu hài.
Khi Hàn Vân Y đưa tay chỉ về phía hắn sắc mặt của nàng cùng lắm chỉ có là nụ cười lạnh, còn hắn thì dường như xem người bị chỉ tay chọn thành phò mã không phải là mình vậy.
- Chàng không thấy buổi tấu hài này rất thú vị sao? Cũng phải thôi đoạn hay còn ở phía sau!- Nàng cũng lặng lẽ phát ra câu trả lời với âm lượng đủ nàng và hắn nghe rõ.
Đối với việc Hàn Vân Y lựa chọn hắn cũng không quá đỗi ngạc nhiên với nàng, vì lúc nãy khi Hàn Vân Y bước vào điện nàng đã nhìn thấy nàng ta đang nhìn hắn, vậy nên điều này đối với nàng vẫn là đang nằm trong lòng bàn tay. Chỉ là trắc phi Tần vương phủ khó làm. Với tính cách của Hàn Vân Y nàng còn dám chắc nàng ta không bao giờ đồng ý với vị trí trắc phi vậy nên nàng sẽ cho nàng ta biết trèo cao té đau là như thế nào.
- Ồ, vậy là bổn quận chúa suy nghĩ nhiều quá rồi! Mặc tiểu thư chắc hẳn không phải là loại nữ nhân hay để bụng nhỉ?- Hàn Vân Y phất cánh tay rồi hướng về phía Mặc Tâm cười nụ cười chứa đầy nét khinh bỉ hỏi thăm.
- Thần nữ nào dám!- Mặc Tâm cũng mỉm cười đáp lại Hàn Vân Y, một góc váy áo đẹp đẽ cũng bị Mặc Tâm vò nát.
Mọi người xung quanh ai cũng bất động thanh sắc để xem màn tấu kịch vừa rồi, thái tử cũng từ từ ngồi xuống bên cạnh Mặc Tâm.
- Tốt nhất nàng kiếm chế tốt bản thân mình!- Thái tử nhân lúc mọi người quay mặt đi ghé vào bên tai của Mặc Tâm mà cảnh cáo.
Mặc Tâm vừa nghe xong liền cảm thấy cơ thể bị căng lên toàn bộ, mồ hôi cũng vì thế tuôn ra như mưa thấm ướt một mảng lớn ở phía sau lưng.
- Thái tử thần nữ không hiểu người đang nói gì!- Cố gắng điều chế giọng mình trở nên thật bình tĩnh khoan thái, Mặc Tâm hơi ngẩn đầu nhìn vị thái tử trâm ấm trước mặt.
Bây giờ Mặc Tâm mới hiểu rõ cái gì lật mặt nhanh hơn dao trở, lúc nãy rõ ràng vị thái tử này vẫn còn lên tiếng bảo hộ mình, vậy mà bây giờ chất giọng lạnh lùng như muốn nuốt sống mình thật khiến Mặc Tâm rợn hết tóc gáy.
Thái tử không nói chỉ nhếch môi cười một nụ cười cũng chứa đầy cảm xúc khinh bỉ chán ghét.
Về phía Hàn Vân Y cũng trở về chỗ của mình, lâu lâu đưa ánh mắt đầy e thẹn nhìn về phía hắn, chỉ là Hàn Vân Y nhìn bao nhiêu lần hắn vẫn không hề nhìn nàng ta một cái.
- Hàn quận chúa người có phải nên chọn lại không?- Hoàng thượng cuối cùng cũng tiêu hóa hết đống lộn xộn vừa rồi, hướng về phía Hàn Vân Y mà đưa ra đề nghị.
- Hoàng thượng, không phải ngươi muốn nuốt lời với bổn công chúa?- Hàn Vân Y nghe hoàng thượng nói vậy trong lòng cũng không khỏi hơi tức giận.
Rõ ràng lúc nãy ông nói chỉ cần Hàn Vân Y nàng thích tất nhiên sẽ tứ hôn, vậy mà khi mình chọn xong ông ta lại bảo nàng chọn lại, đây là lời quân vương một nước lớn nên nói?
- Trẫm đây là không có ý định nuốt lời nhưng... - Hoàng thượng khẽ nhíu mày, vị Hàn quận chúa này đúng là y như lời đồn, được cưng chiều quá độ nên chẳng xem ai ra gì.
- Hoàng thượng, bổn vương mong người thực hiện đúng lời hứa với Y nhi!- Hàn Gia Vũ cũng bỏ chén rượu xuống mặt bàn hướng phía hoàng thượng âm trầm mở miệng nói.
Dù gì đi nữa Hàn Vân Y vẫn là muội muội của Hàn Gia Vũ, khi muội muội bị khinh dễ đương nhiên ca ca có thể nào ngồi im.
Nhìn cách Hàn Gia Vũ bảo vệ Hàn Vân Y lòng của nàng bỗng dưng đau thắt lại, trong thâm tâm nàng dường như nhớ lại được hình ảnh người nam nhân cõng nàng trên vai đi giữa chợ hoa, nhưng nàng lại chẳng nhớ rõ mặt mũi của nam nhân kia.
- Trẫm chỉ là Nam nhi của trẫm đã có vương phi, nếu thật sự Hàn quận chúa gả vào Tần vương phủ cao nhất cũng chỉ có địa vị trắc phi, cái này mới là không công bằng với quận chúa!- Hoàng thượng làm bộ mặt bất đắc dĩ để trả lời.
- Cùng lắm chỉ có một vị trí, bằng không hoàng thượng liền bảo Tần vương gia phế nàng ta đi, bổn quận chúa cũng sẽ quang minh chính đại gả vào Tần vương phủ hiện nhiên trở thành vương phi!- Hàn Vân Y liếc mắt nhìn nàng rồi mạnh bảo đưa ra ý kiến.
Lời nàng vừa nói ra lại lần nữa gây lên sự chấn kinh đối với những người có mặt trong yến hội.
- Cái này...
- Bổn vương chỉ có một thê tử, một vương phi duy nhất là Khuynh Nhan... Bất kể là nữ nhân nào cũng không đủ tư cách để bước vào cửa Tần vương phủ!- Giọng hắn vẫn chậm chậm vang lên cắt ngang lời hoàng thượng, giọng nói vừa chậm rãi vừa lạnh lùng như muốn giết chết những người nghe thấy nó.
- Cùng lắm chỉ là một tiểu thư không rõ lai lịch, hà cớ lại có thể mang đi so sánh với bổn quận chúa! Bổn quận chúa thấy Tần vương chàng nên đi tìm thái y để khám lại đầu óc đi!- Hàn Vân Y từ lúc nãy đến giờ vẫn chờ hắn lên tiếng nói đồng ý rước mình, vậy mà khi hắn lên tiếng câu đầu tiên chính là khẳng định thê tử của hắn chỉ có mình Khuynh Nhan lại còn nói ngoài nàng ra không ai xứng đáng bước vào cửa Tần vương phu.
Xem thử một vị quận chúa cao cao tại thượng.
Một tiểu thư không rõ lai lịch ai mới là người không xứng đáng.
- Bổn vương lại thấy Hàn quận chúa đây so với những nữ nhân thôn dã ngoài thành còn không bằng!- Hắn từ đầu đến cuối một cái nhíu mày nhẹ cũng không có.
- Tần vương... Chàng...
Hàn Vân Y như muốn phát cơn giận liền được Hàn Gia Vũ ném đến một ánh mắt cảnh cáo.
- Tần vương, dù gì Y nhi vẫn là quận chúa một nước, bổn vương xin ngài nên biết giữ chừng mực trong lời nói!- Hàn Gia Vũ nghiêm mặt hướng về hắn mà phát ra âm thành trầm ấm.
- Bổn vương lại thấy đầu óc của Hàn quận chúa nhà người mới là có vấn đề! Một nữ nhân thôn dã ở ngoài thàng cũng biết việc đi giành nam nhân là đáng xấu hổ, vậy mà Hàn quận chúa đây ở tước mặt thiên kim thánh thượng lẫn văn võ bá quan và sứ giả các nước giành phu quân của người khác! Ngài nói xem câu bổn vương nói lúc nãy là đúng hay sai?- Hắn vẫn điềm nhiên nhấc chén rượu trước mặt lên nhâm nhi. Ánh mắt sắc lạnh lướt qua người Hàn Vân Y.
Khi ánh mắt của hắn lướt qua thân hình mỏng manh của Hàn Vân Y liên không kiềm chế được mà run lên mặc dù bên trong đại điện đang rất ấm áp.
- Vậy chúng ta liền để chuyện này cho hoàng thượng phân xét vậy!- Hàn Gia Vũ liền ném lại củ khoai nóng bỏng tay lên người hoàng thượng.
Hoàng thượng đưa mắt nhìn qua ái phi của mình là Liên phi đang không ngừng cau có thì liên thông rằng nàng ta muốn Hàn quận chúa chỉ hôn với Lục vương gia cũng là nhi tử của Liên Phi.
Lại nhìn thấy sắc mặt của hoàng hậu cũng có chút không tốt, chưa nói đến nếu như lúc nãy Hàn quận chúa thực sự đồng ý làm trắc phi cho thái tử thì không phải mọi việc đều như ý hoàng hậu sao? Sau lưng có Mặc tướng quân cùng Hàn Gia Quốc làm chỗ dựa thì phe hoàng hậu cùng Trần gia không phải là hổ mọc thêm cánh sao? Đúng là Hàn quận chúa thật sự chọn thái tử thì chính hoàng thượng cũng không có ý định chỉ hôn.
- Trẫm cho rằng với thân phận của Hàn quận chúa đây làm trắc phi quả thật là không hợp quy củ cho lắm, vậy nên mong Hàn quận chúa suy nghĩ một lát nhi tử của trẫm còn có lục vương gia và thập vương gia đều chưa có chính thê, trẫm thật sự mong Hàn quận chúa suy xét kĩ!- Hoàng thượng chậm rãi lên tiếng phân xử.
Quả thật nếu Hàn Vân Y gả cho hắn thì thực lực bên Khải gia sẽ lấn át đi Trần gia, nếu vậy chỉ có cách duy nhất là gả Hàn Vân Y cho lục vương gia vậy không phải là sẽ nâng được gia tộc của Liên phi cũng sẽ không để mất cân bằng dựa Trần gia và Khải gia.
- Bổn quận chúa nhất định không gả cho ai ngoài Tần vương gia!- Hàn Vân Y nghe thấy hoàng thượng không hề có ý định tứ hôn cho mình và hắn thay vào đấy lại có ý định xếp nàng với Lục vương gia và thập vương gia liền không nhịn được đập mạnh mặt bàn đứng dậy dùng chất giọng mang đầy tức giận mà nói.
Hoàng thượng nhìn thái độ của Hàn Vân Y không kiềm chế được mà đen mặt đi phân nữa, dù là quận chúa của Hàn Gia Quốc nhưng Tần Quốc so với Hàn Gia Quốc là thực lực ngang hàng, vậy mà ở đây lại có một quận chúa lên tiếng muốn đe dọa ông, quả thật là hiểu quy củ, đây là không biết tiên hoàng đế Hàn Gia Quốc có biết dạy dỗ các nhi tử, nhi nữ của mình hay không.
- Bổn vương phi lại không biết... Hàn quận chúa đây lại thực lòng thực dạ với vương gia nhà ta như vậy a!- Chất giọng thánh thót trong trẻo mà lạnh lùng cất lên giữa đại điện đang im lặng đến nghẹt thở.
Đôi tay nàng mảnh mai nâng tách trà vừa được cung nữ châm lại mà đưa lên thưởng thức. Vị trà đắng vào miệng nhưng khi nuốt xuống liền cảm nhận được vị ngọt thanh tao của trà liền khiến con người ta cảm thấy thư giản.
- Bổn vương phi cũng bị tấm lòng son sắt của Hàn quận chúa đây làm cho cảm động đến rơi nước mắt rồi!- Nàng lại tiếp tục thưởng thức trà khóe miệng cũng không ngừng cong lên theo từng câu chữ.
Cả đại điện vốn dĩ im lặng nay càng trở nên im lặng hơn nữa, chỉ riêng giọng của nàng vẫn đang cất lên đều đều, ai đã tham gia yến hội lần trước liền biết được sự lợi hại của nữ nhân Khuynh Nhan này, nên đến bây giờ chỉ cần nghe thấy giọng nói trong trẻo lạnh lùng ấy liền khiến người ta không tự chủ mà run rẩy, cùng vì khí chất ấy quả thật cao đến tận trời.
- Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, bổn công chúa lại không biết từ bao giờ vương phi lại cho mình quyền can thiệp vào việc nạp thiếp của vương gia?- Hàn Vân Y là vừa gặp đã yêu hắn nên nhất quyết dù ai nói gì nàng ta vẫn một mực muốn gả cho hắn.
- Hàn quận chúa nói vậy không phải là đang nói bổn vương phi lòng dạ độc ác, ghen phi hại thê của vương gia sao? Bổn vương phi thật sự rất thê lương a! Nhưng... Bổn vương phi là từ đầu đến cuối chưa hề có nói là vương gia không được nạp thiếp a!- Nàng mỉm cười hòa nhã liền quay sang nhìn hắn vẫn đang yên tĩnh ngồi gần nàng rồi lại nhìn Hàn Vân Y ở phía đối diện.
Hàn Vân Y tâm tư người đặt không đúng chỗ rồi, ngươi không những muốn gả cho hắn mà còn muốn ngồi vào vị trí của nàng, vậy nàng cho nàng ta biết đến vị trí trắc phi nàng ta cũng không hề dễ dàng có được.
- Ngươi...
- Tần vương phi! Người và Y nhi đều là thân nữ nhân, người cũng không nên ép người quá đáng!- Hàn Gia Vũ nhìn nàng.
- Ồ... Bổn vương phi đang ép Hàn quận chúa gả cho vương gia nhà ta làm thiếp sao? Bổn vương phi ngay từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn chưa hề nói câu ấy! Có phải ngài đây quá nhạy cảm hay không?- Nàng nghiêng đầu nhìn Hàn Gia Vũ, đôi mắt hồ theo đấy mà chớp động.
Từ lúc nàng mở miệng mỗi câu mỗi chữ đều nhắc đến chữ thiếp, đây chính là am hiệu nàng muốn nói lên nếu Hàn Vân Y thật sự muốn gả vào Tần vương phủ thì chỉ có thể làm thiếp thất, không được làm trắc phi.
Trắc phi so với vương phi là thua kém một bậc, làm trắc phi được xem như nửa vợ nửa thiếp nhưng khi làm thiếp thì cũng chỉ như là một nha hoàn được nâng lên làm di nương trong các gia đình hào môn quan lại mà thôi. Chỉ là so với các phu nhân và di nương trong gia đình quan lại hào môn cao hơn một chút.
- Nam chàng nói xem, trong phủ chúng ta viện vẫn còn dư, lưu ý chọn một viện cho Hàn quận chúa là được!- Nàng nhẹ nhàng quay qua đề nghị hắn.
- Tất cả đều theo ý nàng!- Hắn mỉm cười vuốt nhẹ cọng tóc mai đang xòa xuống vầng trán nàng. Đây là hành đồng ôn nhu nhất của hắn ở trong yến hội này.
- Không... Bổn quận chúa không muốn làm thiếp, bổn quận chúa có chết cũng không làm thiếp!- Hàn Vân Y mặt mày xanh ngắt lại, tiếng cũng trở nên gấp gáp hơn.
- Sao? Lúc nãy Hàn quận chúa vừa nói không phải vương gia ngài không gả mà! Bổn vương phi là nhờ kiệu tám người khiêng đến rước người a!- Nàng tiếp tục nói, những câu nói xem như nhẹ tẫng nhưng lại khiến người ở đại điện không ngừng phát ra mồ hôi hột.
Câu trước nàng muốn Hàn Vân Y làm thiếp.
Câu sau nàng hứa đem kiệu tám người khiêng đến rước dâu.
Đúng là nghịch lý đến mức không thể tưởng được.
Kiệu tám người khiêng là nghi thức dành cho đám rước trắc phi, nếu nàng muốn dùng kiệu rước tám người đương nhiên người được rước phải là thân trắc phi, ấy vậy mà chỉ được làm thiếp người xem có cái nào nhục hơn cho một quận chúa?
- Không... Bổn...
- Khụ... Khụ...
Tiếng ho của Hàn Gia Vũ như nhắc nhở nếu hôn sự này không thành thì khi trở về ai mới là người thảm nhất.
Hàn Vân Y cuối cùng cũng hiểu nàng ta không có đường để lui, lui một bước tức khắc sẽ chết, vậy nên phải tiếp tục bước lên phía trước.
- Vậy mong hoàng thượng ân chuẩn!- Nàng nhìn thấy Hàn Vân Y không lên tiếng phản bác nữa liền đứng lên hướng hoàng thượng mà nói.
- Được, hảo tốt!- Hoàng thượng thấy mọi chuyện không thể cứu vãn liền nuốt cục tức xuống bụng rồi ra vẻ vui mừng mà nói.
- Chúng thần nghe trẫm...
- Có chúng thần!- Mọi người đồng loạt quỳ xuống trừ vài vị như hoàng hậu, hắn nàng và những vị hoàng thất của các nước cũng chỉ hơi khom người.
- Trẫm nhận thấy Hàn quận cguas cùng Tần vương gia là lưỡng tình tương duyệt, nay ở đây trẫm chính thức tứ hôn cho hai người! Mong Tần vương gia sớm chọn ngày tốt rước Hàn quận chúa vào phủ! - Giọng hoàng thượng ngân nga vang lên như tiếng chuông.
- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...
Lưỡng tình tương duyệt, đúng là khiến người khác buồn cười, nhưng vì đây là yến hội nên rất nhanh chóng đã trở nên ồn ào náo nhiệt trở lại.
Trong khẩu dụ vừa rồi, không hề đề cập đến chức vị của Hàn Vân Y liền nhận thấy Hàn Vân Y lần này thật sự thảm rồi.
Trong suốt bữa yến hôm đấy Hàn Vân Y chỉ ngồi im lặng không nói thêm một câu nào, ánh mắt của những người ở đây nhìn nàng cũng là có kẻ quan tâm, có kẻ khinh bỉ còn có người tiếc rẻ không thèm để ý.
Đúng là mất mặt ai đời quận chúa một nước lại đi làm thiếp cho người khác.
Còn về phần hắn tuy hơi khó chịu những vẫn dằn bụng chấp nhận, còn nàng kẻ gây ra sự tình vẫn ung dung ăn hạt quả xem ca múa cứ như mọi việc này đều không liên quan đến nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.