Editor: Lemonade
Ngô Hoàng không nhớ rõ đêm đó đã kết thúc như thế nào, anh chỉ nhớ rõ ba Vạn mẹ Vạn và bà ngoại cũng tới. Thế nhưng họ dường như không phát hiện đứa con trai, đứa cháu trai này mà vui vẻ như chim nhỏ, nhảy chung với Vạn Vạn Tuế.
Lúc sau nhớ ra còn có anh nữa thì muốn kéo lại nhảy cùng, Ngô Hoàng bị dọa trực tiếp bỏ chạy.
Chết cũng được, nhảy từ trên lầu xuống chết cũng được, nhưng đừng có mơ mà rủ anh đi khiêu vũ!
Đêm khuya tĩnh lặng, nhà họ Vạn lên đèn. Vạn Vạn Tuế lay cơ thể mệt mỏi ngồi ở bàn học, lấy ra quyển nhật ký. Bởi vì cô chưa học đủ chữ cho nên mẹ Vạn mua cho cô nhật ký tranh vẽ. Tuy cũng có thể ghi chép sự việc nhưng chỗ trống chủ yếu dùng để vẽ tranh.
Vạn Vạn Tuế nghiêm túc nhớ lại một ngày ở nhà trẻ. Cô đem những cây bút chì màu sắc rực rỡ lần lượt đút vào máy gọt bút chì bằng điện. Vẽ lên vài nét thì cảm thấy không hài lòng nên dùng cục tẩy chạy bằng điện bôi bỏ, cuối cùng dùng máy hút bụi chạy bằng điện hút tẩy thừa vào.
"Vạn Tuế đang lắp đặt thiết bị à?" Ngô Hoàng chân thành nói ra sự nghi hoặc.
Trước kia anh muốn gọt bút chì thì đều là ba Vạn dùng dao gọt cho, cũng có xài tẩy đấy nhưng mà không phải loại chạy bằng điện. Có đôi khi cũng dùng hồ dán nữa, cho dù có tẩy thừa thì cũng thổi là đi thôi. Nếu vô tình tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-chua-he-ba-tuoi-ruoi/2604872/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.