Về đến nhà họ Vạn, Ngô Hoàng bế Vạn Vạn Tuế từ ghế sau xuống.
Chân nhỏ của Vạn Vạn Tuế bọc trong khăn choàng nên không thể bước đi giống như bình thường.
Đường, thế nhưng mà cái này cũng không quá ảnh hưởng tới phẩm cách tự chủ độc lập của cô.
Cô kiên cường mang cặp nhỏ, vặn vẹo mông nhỏ rồi dùng "đuôi cá" nhòn nhọt đi về phía trước.
Ngô Hoàng đậu xe xong thì thấy Vạn Vạn Tuế giống như ốc sên dùng đuôi cá bò từng bước về phía cửa, mông nhỏ cảm nhịp mạnh mẽ, nhịn không được bật cười, sau đó lại xụ mặt, chân dài bước tới bế bé người cá mập mạp không ngừng trườn kia lên.
Nhập mật khẩu mở cửa, xác bé người cá mập mạp vào, thế nhưng mà khi đặt cô xuống thì Ngô Hoàng cong môi cười xấu xa một chút, cố ý thả cô xuống mặt đất.
Vì thế, bé người cá mập mạp phải tự nỗ lực chuyển cái đuôi beo béo của mình, chậm chạp ổn định vận tốc quay thoạt nhìn giống như thịt nướng trên vỉ nướng trong quán ăn.
Làm cho anh trai tệ Ngô Hoảng vui muốn chết, tuy nhiên anh còn chưa tệ đến mức phát rồ. Sau khi xoay Vạn Vạn Tuế chơi vòng vòng vài cái thì giúp cô cởi đuôi cá ra, thuận tiện tháo luôn giày nhỏ, nắm lấy ngón chân không mang vớ của Vạn Vạn Tuế.
Anh muốn nhìn xem chân Vạn Vạn Tuế có bị lạnh hay không, nhưng ngoài miệng anh lại chẳng nói gì. Sau khi cảm thấy chân nhỏ của Vạn Vạn Tuế ấm thì lập tức đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-chua-he-ba-tuoi-ruoi/2604808/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.