Vưu Giai không thấy được cảm xúc che giấu nơi đáy mắt Tưởng Quyện, mở tay ra, ra vẻ chả sao cả: “Tốt thôi, vậy bây giờ anh đi ra ngoài, nói cho vệ sĩ của mình, nói cho những người không từ thủ đoạn muốn tìm tôi giống như anh là tôi đang ở đây, còn đang cùng em gái tôi ra sức làm nhục anh, bảo bọn họ bắt hai người bọn tôi lại, như lời của anh, khiến chúng tôi ngay cả cửa nhà anh cũng không ra được.”
Tưởng Quyện cắn môi, trợn mắt nhìn Vưu Giai, nhưng không nói gì.
“Nhìn đi, anh không dám.” Trong mắt Vưu Giai chứa thêm một chút sự khinh thường, chốc chốc đã trở lại bình thường, cười tủm tỉm búng tay một cái, “Tưởng Quyện, trước kia anh là mèo tôi là chuột, bây giờ chúng ta đổi ngược lại, hoặc là anh ngoan ngoãn đi cùng em gái tôi, để con bé lao động ôm với anh, hoặc là tôi để cho tất cả mọi người biết anh đã biến thành một thằng nhãi ranh một tay là đã xách lên được, tự anh chọn một cái đi.”
Tuy Tưởng Quyện đã biến thành con nít, tuy rằng hắn không muốn, cũng không thể để cho người khác biết hiện giờ hắn đã thành bộ dạng này, nhưng hắn cũng không phải là không có cách nào phải nghe lời Vưu Giai, chỗ này là nhà hắn, có cơ quan cửa ngầm mà nhiều người không biết, chỉ cần hắn muốn, hắn vẫn có thể thoát thân.
Nhưng hắn nghe lời Vưu Giai bảo, muốn hắn đi cùng em gái cô.
Ý của câu này chẳng lẽ giống như suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-chua-he-ba-tuoi-ruoi/2604763/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.