Trên đường về hang động, Tinh Vân nhìn hành động ngứa ngáy của Lâm Thiên Vũ thì cười không ngậm được miệng lại. Cứ nhớ đến dáng vẻ nguy hiểm cầm súng chĩa vào đầu cô lúc mới gặp so với dáng vẻ ngốc nghếch bây giờ cứ như hai người khác nhau.
Tinh Vân dùng dao găm cắt nhỏ quả mà Lâm Thiên Vũ hái được bỏ vào hộp mứt tắc rồi dùng mật ong đủ lên trên để ngâm. Sau đó cẩn thận dùng nhíp gắp kim trên mặt, trên cổ và trên tay của Lâm Thiên Vũ ra.
Những ngày sau, Tinh Vân nhờ có hủ trái rừng ngâm mật ong mà Tinh Vân không cảm thấy khó chịu nữa. Cũng có thêm nguồn dinh dưỡng mới từ mật ong. Nhưng lúc này Lâm Thiên Vũ lại nói với cô rằng anh muốn leo ra khỏi miệng Cenote để bắt liên lạc với bên ngoài. Tinh Vân không đồng ý nói: “Không được, trèo lên vách đá dựng thẳng kia rất nguy hiểm. Anh muốn trèo lên đó khác nào đi tìm đường chết. Tôi không đồng ý. Chúng ta sống ở đây tuy thiếu thốn nhưng vẫn giữ được mạng. Kiên nhẫn một chút, tìm người đến cứu chúng ta.”
Lâm Thiên Vũ kiên nhẫn giải thích với Tinh Vân, lần đầu tiên hắn làm việc mà chịu giải thích với người khác còn là một người phụ nữ: “Anh biết rõ leo lên vách đá dựng thẳng đó rất nguy hiểm, nhưng chúng ta không thể cứ chờ ở đây. Em có từng nghĩ đến lúc em sinh sẽ như thế nào không? Nếu đến lúc đó vẫn chưa có ai đến tìm chúng ta thì sao? Em muốn con em lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-bac-ti/2415932/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.