Theo chân bà Maria bước vào bên trong nhà, Tinh Vân không khỏi kêu lên: “Rộng quá!”
“Phòng khách thực sự rất được” Đoàn Nam Phong lên tiếng.
Tổng thể căn biệt thự được thiết kế theo kiến trúc Bắc Âu đơn giản hiện đại khoáng đãng. Phòng ngủ chính hai phần ba diện tích tầng một, bên trong chia ra nhiều phòng nhỏ.
“Phòng ngủ chính rất tốt, đây sẽ là phòng làm việc của chúng ta, còn phòng này dùng để ngủ, phòng thông với phòng ngủ sẽ là phòng em bé. Tinh Vân, em thấy thế nào?”
Tinh Vân khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn ra con suối nhỏ phía ngoài cửa sổ phòng ngủ, suy nghĩ: “Cô sẽ sống ở đây với hắn sao? Hắn là nghiêm túc sao? Căn nhà này sẽ là tổ ấm của họ sao?” Một cảm giác không chân thật nhưng có gì đó ấm áp lan vào đáy lòng.
Bất ngờ Đoàn Nam Phong đặt tay lên vai cô, để lưng cô tựa vào ngực nhẹ nhàng lên tiếng: “Không gian ở đây không tệ, không khí và môi trường cũng rất tốt. Thích hợp cho người già và trẻ nhỏ. Sau khi mẹ em kết thúc chương trình ở viện điều dưỡng, chúng ta sẽ đón bà về ở cùng. Như vậy cũng thuận tiện cho việc chúng ta chăm sóc bà.”
Tinh Vân hai mắt rưng rưng nhìn Đoàn Nam Phong: “Anh…là nói thật sao?”
Hôn nhẹ lên má nàng: “Là thật.”
Tinh Vân vui sướng, mừng rỡ cười như một đứa trẻ, nhảy lên ôm lấy cổ Đoàn Nam Phong nói: “Cám ơn anh, thực sự cám ơn anh.”
Đoàn Nam Phong trong lòng vui vẻ không kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-bac-ti/2415906/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.