Chương trước
Chương sau
Trong lúc Lâm Diệp thán phục, thanh âm lành lạnh như băng lần nữa vang lên một cách trống rỗng.
"Vượt ải thành công, lựa chọn tiếp tục vượt ải nữa không?"
Lâm Diệp ngay lập tức tỉnh táo lại, nhìn Thanh Vân Đại Đạo nối thẳng Thông Thiên Chi Môn dưới chân, cuối cùng vẫn lắc đầu, từ bỏ.
Luyện thần, đây là tên cửa ải thứ nhất trên Thanh Vân Đại Đạo, khảo nghiệm là điều khiển và thành tựu đối với linh văn. Hiện giờ Lâm Diệp đã thuận lợi vượt qua, thu được truyền thừa "Tiểu Minh Thần Thuật".
Ở sau Luyện thần còn có tám cửa ải nữa, chỉ có thể vượt qua toàn bộ mới có thể đến được phía trước Thông Thiên Chi Môn.
Nhưng mà Lâm Diệp cũng không có lòng tin có thể một mạch mà vượt qua tất cả các cửa ải được.
"Người cầu đạo, thời gian Thông Thiên Bí Cảnh mở ra lần nữa là ba tháng sau, cửa ải thứ hai trên Thanh Vân đại Đạo có tên là "Luyện Thể".
Thanh âm băng lãnh kia tiếp tục nói, vô cảm đều đều không nghe ra chút tình cảm nào bên trong, cũng không biết được phát ra từ đâu.
"Có tất cả một trăm linh tám lần vượt ải, nếu như thất bại, Thông Thiên Bí Cảnh tiếp tục trở về trạng thái phong ấn, cho đến một ngàn năm sau người có cơ duyên đến mở ra, mong người cầu đạo làm tốt chuẩn bị vượt ải."
Sau khi thanh âm kết thúc, Lâm Diệp còn chưa kịp phản ứng, cảm giác trước mắt tối sầm, rầm một tiếng, ý thức Lâm Diệp rơi vào một mảnh đen tối...
Hoàng hôn lúc chiều tà.
Từ trong phòng Lâm Diệp truyền ra từng đợt tiếng thở dốc.
Giờ phút này, hắn giống như người sắp chết chìm được vớt lên, toàn thân bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng, cả người mệt mỏi không nói ra được.
Nhưng ánh mắt Lâm Diệp lại sáng ngời dị thường.
Hắn nhớ lại những sự tình trải qua ban này, cho đến khi cảm nhận được ký ức truyền thừa "Tiểu Minh Thần Thuật" vẫn còn ở trong lòng, mới dám xác định, hết thảy đều là sự thật.
Hóa ra cánh cửa màu đỏ hiện ra trong đầu mình gọi là Thông Thiên Chi Môn.
Vùng thiên địa huyền bí, Thanh Vân Đại Đạo thẳng tắp cùng với âm thanh vô cảm mát lạnh như băng kia.... tất cả đến từ một nơi gọi là Thông Thiên Bí Cảnh.
Lâm Diệp chắc chắn Thông Thiên Bí Cảnh là bí mật kinh thiên mà Lộc tiên sinh nói đến. Như vậy cũng mang ý nghĩa, rốt cục hắn tìm được cơ hội nghịch thiên cải mệnh!
Chỉ mới nghĩ như vậy đã khiến Lâm Diệp phấn chấn không thôi. Từ nhỏ hắn đã biết mình bị cướp mất Bản Nguyên Linh Mạch, biến thành một phế nhân gần như không thể tu luyện, việc này giống như ác mộng. Cho dù Lâm Diệp lạc quan thì mấy năm nay cũng không ít lần vì chuyện này mà phiền muộn.
Mà hôm nay hoàn toàn khác biệt rồi, hắn đã tìm thấy hy vọng!
"Lộc tiên sinh, đa tạ!"
Hít sâu một hơi, Lâm Diệp thì thào trong lòng. Nghĩ đến bây giờ Lộc tiên sinh không biết sống chết như thế nào, trong lòng hắn vừa cảm kích lại vừa buồn bã.
Rất nhanh, Lâm Diệp bị một mùi hôi tanh xông thẳng làm cho nhăn mặt, lúc này mới nhận ra trên người mình bao trùm một tầng mồ hôi màu đen không sạch sẽ.
Lâm Diệp đứng dậy, đi đến giếng nước trong đình viện tắm rửa một hồi, lúc này mới cảm thấy khoan khoái cả người. Mỗi một tấc da thịt phảng phất đều tỏa ra sức sống vô biên.
Quay trở về trong phòng, Lâm Diệp quan sát một lượt thân hình của mình, nhất thời phát hiện, thân hình gầy yếu của mình giống như thay đổi một lần, làn da, gân cốt, máu thịt, thậm chí cả lục phủ ngũ tạng đều tràn đầy một cỗ sinh cơ tươi mới.
Ầm!
Trong lòng Lâm Diệp vừa động, khom bước huy quyền, đánh ra một chiêu Phong Hỏa Liệu Thiên, quyền kình cô động, chỉ dựa vào thể lực đơn thuần đã có thể làm cho không khí phát ra tiếng nổ ầm ầm.
"Quả nhiên thể lực không giống bình thường."
Trong lòng Lâm Diệp vui vẻ, hắn đại khái đoán được việc thân thể mình lột xác không thể tách rời với Thông Thiên Bí Cảnh.
Con đường tu hành vốn không thể tách rời việc rèn luyện thân thể.
Giống loại người thân thể gầy yếu cho dù tu hành thuận lợi cũng không thể có được thành tựu lớn trên con đường tu hành.
Nguyên nhân rất đơn giản, khí lực quá kém, không chứa đựng được quá nhiều linh lực.
Nói chung, ban đầu người tu luyện thường sẽ dồn công sức vào việc rèn luyện thân thể, đánh chắc nền tảng võ đạo.
Thậm chí một ít đệ tử gia đình giàu có từ khi sinh ra đã được ngâm trong các loại thuốc tắm chế từ linh đan diệu dược từ nhỏ, lớn lên một chút thì được truyền thụ các loại pháp môn luyện thể, dùng để rèn luyện gân, cốt, tủy, làn da, nội phủ, khí huyết từ đó đạt được mục đích cải thiện khí lực, kinh lạc toàn thân.
Hết thảy những chuẩn bị này là vì con đường tu luyện phía sau.
Như thế nào là cường giả?
Trên con đường tu hành đi được xa hơn, cao hơn thì là cường giả!
Đây là nhận thức chung của cả thiên hạ.
Từ nhỏ Lâm Diệp bởi vì Tâm Mạch Tứ Huyệt bị thương, làm cho cơ thể hắn có chút gầy yếu, cho dù ăn linh dược cũng không có cách cải thiện.
Nhưng hôm nay, tình trạng này bị đánh vỡ, khiến cho Lâm Diệp lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng của cơ thể sinh cơ dồi dào mạnh mẽ như thế nào.
Cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, Lâm Diệp khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu quan sát bên trong cơ thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.