Chương trước
Chương sau
Chương 132

Hướng mắt nhìn ra xa, bầu trời sao giống như một bàn cờ và những ngôi sao đó là những quân cờ tô điểm cho bàn cờ, những quỹ đạo chuyển động kia chính là nơi quân cờ di chuyển ngang dọc.

Lâm Diệp lặng lẽ nhìn theo và cảm nhận thời gian trôi qua, trong lòng dâng lên sự thức tỉnh không diễn tả được.

Nếu các ngôi sao là bàn cờ và các ngôi sao là quân cờ thì ai có thể chơi được ván cờ này?

Là ta!

Lâm Diệp chợt nhận ra tất cả cảm nhận của mình bỗng lan tràn như thủy triều, giống như ánh sáng lao vào bầu trời sao và thắp sáng một “Ngôi sao” trong số chúng.

Ngay lúc đó, như một bàn tay vô hình đánh rơi một quân cờ trên bàn cờ.

Các ngôi sao đều là quân cờ, khi chúng sáng lên thì quân cờ sẽ sống lại, bắt đầu ván cờ và hành trình thực sự.

Ào!

Cùng lúc đó, nhìn thấy trong thức hải Lâm Diệp, trên bầu trời xa xăm vốn tối tăm và không có ánh sáng, một ngôi sao mờ nhạt bỗng sáng lên rồi rải xuống sáng chói, kéo dài qua muôn vàn hư không rồi rơi vào trong thức hải…

Lúc này, Lâm Diệp chợt bừng tỉnh, linh hồn từ trong ra ngoài cảm thấy dễ chịu và mát mẻ khó tả, như được ngâm mình trong suối nước nóng, lỗ chân lông trên toàn thân dãn ra, thoải mái đến mức suýt chút nữa đã rên rỉ.

Cảnh Tinh Tuần.

Cuối cùng đã bước vào trong ngưỡng cửa.

Lâm Diệp thấy phấn khích trong lòng, trong thời gian hơn hai tháng hắn đã vô tình đã thắp sáng ngôi sao đầu tiên trong thức hải, Lâm Diệp thực sự rất vui mừng.

Lúc này, hắn có cảm giác như một mạng nhện mỏng manh rồi bỗng nhiên lan rộng. Trong chớp mắt, chúng bao trùm lấy cái sân nơi mà hắn đang sống.

Tất cả mọi cảnh vật trong sân đều hiện lên trong tâm trí hắn một cách nhỏ bé, những lá cỏ lướt nhẹ trong gió đêm, những chú dế đậu dưới khung cửa sổ, giọt sương đọng lại bên thành giếng phản chiếu cành liễu lắc lư đong đưa dưới ánh trăng sáng…

Tất cả mọi thứ đều rõ ràng, sinh động và kỳ ảo đến thế.

Đó chính là cảm nhận.

Tất cả những điều này đương nhiên không thể tách rời công lao của Tiểu Minh thần thuật.

Chỉ cần bước vào ngưỡng cửa của “Tinh Tuần” cảnh là hắn đã có sức mạnh như vậy, có thể hình dung được môn pháp luyện hồn này thâm thúy đến mức nào.

Đây đúng là giai đoạn nhập môn, theo như Lâm Diệp được biết, khi có thể dùng năng lực tự cảm nhận để thắp sáng tất cả các ngôi sao trên bầu trời đêm trong thức hải, khi ánh sao cao nhất chiếu sáng khắp nơi thì mới được xem là “Tinh Tuần” đã toàn vẹn.

Lâm Diệp trải nghiệm một cách kỹ lưỡng, hắn nhận ra hiện giờ bản thân chỉ có thể cảm nhận mọi thứ trong phạm vi tối đa là mười trượng, xa hơn nữa thì sức không đến được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.