Ngô Hận Thủy nói: “Vậy ngươi có biết, thông thường chỉ cần nơi nào có Hỏa Đồng Phi Vân chắc chắn sẽ thu hút Dơi Xích Huyết đến làm tổ.”
Liên Như Phong liên tiếp gật đầu, nịnh bợ: “Ngô trưởng lão không hổ danh là kiến thức sâu rộng, tại hạ còn nhớ ở trong hầm mỏ bị bỏ hoang đó đúng là có Dơi Xích Huyết, ban đầu vì lo lắng sẽ gặp nguy hiểm khi đi vào trong nên nơi đó luôn được xem là vùng cấm. Nếu không có sự nhắc nhở của ngài thì suýt nữa ta đã quên mất chuyện này rồi.”
Ngô Hận Thủy vuốt bộ râu dê của mình, vênh váo nói: “Thật là trùng hợp ngẫu nhiên, lúc trước lão phu tình cờ đọc qua một bộ sách cổ, bên trên có ghi chép, nơi Dơi Xích Huyết ẩn hiện chắc chắn có Huyết Tuỷ Sa xuất hiện, đó là linh tài có giá trị cao, chỉ cần một hạt đã có thể đổi được mười tiền đồng.”
Liên Như Phong liên tiếp tâng bốc: “Ngô trưởng lão có đôi mắt sáng như ngọn đuốc, thật sự không thể so sánh với hạng tầm thường như ta, có điều Huyết Tuỷ Sa thì có giá trị gì?”
Ngô Hận Thủy đắc ý trong lòng, cũng không bận tâm chỉ bảo tường tận: “Thứ này rất quý báu, nó có thể ngâm luyện huyết tủy. Nếu có thể dùng để tu hành thì
tu giả ít nhất có thêm hai mươi phần trăm hy vọng khi đột phá Chân Võ ngũ trọng cảnh.”
Trong lòng Liên Như Phong vô cùng kinh ngạc: “Thần kỳ như vậy ư?”
Giờ hắn ta tu luyện đang bị kẹt ở tầng thứ tư của Chân Võ, hắn ta không thể nào đột phá là bởi vì hắn ta không thể luyện huyết tủy của mình như sương như tuyết.
Huyết Tuỷ Sa này có thể luyện huyết tủy, có thể thấy rằng trong lòng Liên Như Phong dao động đến mức nào.
Ngô Hận Thủy ngẫm nghĩ nhìn Liên Như Phong, nói: “Ngươi đúng là quá thiếu hiểu biết.”
Liên Như Phong vội nói: “Ngô trưởng lão! Chẳng lẽ lần này ngài đến là vì Huyết Tuỷ Sa này hay sao?”
Ngô Hận Thủy gật đầu nói: “Chỉ là một nguyên nhân trong số đó, mặt khác cũng là vì ruộng đất gần thôn Phi Vân.”
Liên Như Phong cười và nói: “Chuyện này ngài yên tâm, ta đã lên kế hoạch rất lâu, đảm bảo có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này.”
Đúng thế! Đây chính là âm mưu của Liên Như Phong, giúp Ngô Hận Thủy chiếm ruộng đất của thôn Phi Vân.
Chỉ là một đám người bình thường mà thôi, có khác gì loài giun dế đâu?
Ngô Hận Thủy lạnh nhạt nói: “Tốt nhất là vậy! Khi những mảnh ruộng này đều trồng linh dược thì tiền kiếm được sẽ nhiều thêm thôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ không thiếu phần của ngươi.”
Liên Như Phong vui mừng nói: “Vậy thì đa tạ Ngô trưởng lão đã cất nhắc rồi.”
Và cuộc trò chuyện cứ như vậy, chẳng mấy chốc, từng mảnh ruộng xuất hiện trong tầm mắt, từ xa có thể nhìn thấy hình dáng của ngôi làng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]