"Kỷ Nguyệt Quận Chúa có vẻ rất yêu mến thập bát công chúa nhỉ?" Có người không chịu được là lên tiếng.
Bao nhiêu con người ở chính điện Sùng Vãn Cung, người lên tiếng đó phải là người có phẩm bậc phi vị trở lên mới dám lên tiếng. Hoàng Hậu thì chắc chắn không phải vì nàng thích gì, muốn gì người cũng không phản đối. Lam Quý Phi tuy không ưa nàng, nhưng việc Dạ Thiên Việt tự ý xông vào phủ Công Chúa đòi nạp thiếp đã đưa đến tận tai, giờ có người đối chất nàng bà ta tự nhiên sẽ ngồi yên xem kịch. Mà nếu xét phi vị thì chỉ có Hạ phi nên chắc chắn người lên tiếng đó là bà ta.
Vốn ban nãy gặp nàng tiếp tay sinh chuyện, lại nói gặp Lâm ma ma bà ấy cũng chẳng để Hạ phi vào mắt dù ngoài mặt vẫn cung kính với bà ta. Điều này với người trụ vững trong thâm cung như Hạ phi chắc chắn hiểu rõ. Tự nhiên điều này sẽ thành thù hận muốn lật đổ kẻ kia.
"Minh Nguyệt đáng yêu, dễ mến tự nhiên là sẽ thích. Hạ phi cần gì phải tốn sức nhắc nhở thần nữ" Thản nhiên chơi đùa với Dạ Minh Nguyệt
"Nhưng mà..." Kỷ Nguyệt ngẩng đầu lên một chút nhìn vào Hạ phi: "Thần nữ vào cung không đơn giản là vấn an mà còn vì một vấn đề. Hạ phi nương nương chắc biết đó là gì đúng không?"
Hạ phi rùng mình, nhíu mày lại, gương mặt biểu hiện sắc thái cực kỳ khó coi.
Bà ta biết, biết chứ! Chuyện con trai bà ta làm cơ mà. Nếu không phải do nhà ngoại chống lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kieu-chi-nu-thai-tu-phi-dai-gia-dao/874884/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.