Kỷ Nguyệt như vậy mà tiếp tục thiếp đi, nét mặt thoáng buồn khổ. Nàng ngủ rồi, trong chiếc mền bông ấm nhưng vì sao nàng lại run người? Chẳng lẽ cái mền ấy không đủ ấm?
Chắc không đâu, đồ của nàng tất thảy đều là làm từ những thứ cực tốt a. Có lẽ lạnh từ trong lòng chăng? Thôi vậy, để nàng nghỉ ngơi một ngày cũng tốt. Nhiều năm nàng không có lấy nổi một ngày nghỉ ngơi đàng hoàng.
...
Thoáng chốc một ngày mới lại đến. Kỷ Nguyệt tỉnh dậy tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều. Có vẻ như nàng đã không còn cảm lạnh nữa a.
Ngồi vực dậy, Kỷ Nguyệt đưa mắt nhìn chung quanh phòng. Nàng thấy lạ vì không thấy Ngân Tuyền. Có lẽ là do không muốn làm phiền nàng nghỉ ngơi nên Hương Thảo đã đưa tiểu nha đầu đó qua khuê phòng khác rồi.
Kỷ Nguyệt tự mình sửa soạn một chút, chợt nàng cảm thấy bụng dạ trống rỗng. Cái bụng của nàng là đang biêủ tình! Cũng phải thôi, cả ngày hôm qua Kỷ Nguyệt chỉ nằm ngủ trên giường nên bây giờ bụng nàng đánh trống là tất yếu.
Mở cửa sổ nhìn lên trời, hiện đã là giờ thìn. Cũng phải nói, Kỷ Nguyệt cũng không nghĩ rằng bản thân sẽ ngủ lâu tới như vậy, hơn nữa lại không có đề phòng dù một chút. Cứ cho là nàng bị cảm lạnh nhưng với tính cẩn thận thì nhất định sẽ đề phòng a. Nàng như vậy có phải quá vô tư không?
Hiện tại Kỷ Nguyệt chỉ chú trọng những gì đang diễn ra. Những gì mà hôm qua dàn trải nàng chỉ nhớ mơ hồ, dù là cơn ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kieu-chi-nu-thai-tu-phi-dai-gia-dao/874869/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.