Tịnh Nhi và ba người kia rời đi. Nàng bắt đầu đi quanh phủ. Rồi nàng đi đến một nơi, nơi này như chỉ có một không gian duy nhất, xung quanh đều là một màu đỏ rực của Hoa Bỉ Ngạn - Mạn Châu Sa.Mạn Châu Sa có hoa thì không có lá, có lá thì không có hoa. Đến cuối cùng hoa lá vẫn không thể cùng xuất hiện.
Không gian đỏ rực làm người ta thấy hiu quạnh, sợ hãi. Nhưng lại cho nàng thấy cảm giác yên bình, thanh thản. Chính bản thân Kỷ Nguyệt cũng không biết vì sao mình lại có cảm giác ấy, cũng có thể nó là tâm trạng của nàng chăng?
Nhưng cũng lạ, Hoa Viên trong phủ đều trồng rất nhiều loại hoa khác nhau. Thậm chí còn có những loại thuộc dạng quý hiếm, ít thấy so với Mạn Châu Sa mang màu đỏ rực chứa chất nỗi buồn kia thì nó tốt hơn rất nhiều. Vậy vì sao lại có cả một không gian rộng trồng Mạn Châu Sa chứ?
Mạn Châu Sa thường mang mùi hương rất nồng khiến nhiều người không thích loài hoa này. Quả của Mạn Châu Sa có độc khiến người ta từ từ chết dài nhất là một ngày nếu không chữa trị kịp thời.
Nhìn những bông hoa ấy, Kỷ Nguyệt vẻ buồn bã, đôi mắt nàng u sầu "Đến cuối cùng vẫn không thể gặp nhau... Mẫu thân, người đang tiếc nuối điều gì sao?"
...
Không gian yên tĩnh ấy bỗng bị phá đám của một kẻ không mời mà đến.
Bất thình lình hắn xuất hiện đằng sau nàng mà nàng không hề phát hiện. Có lẽ tâm trạng của nàng đã hoà vào không gian đầy Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kieu-chi-nu-thai-tu-phi-dai-gia-dao/874800/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.