Chương trước
Chương sau
Vũ Lam Uyên rời khỏi Bạch Vi Các, Kỷ Nguyệt lấy cây trâm mà ả đem cho nàng mở ra kiểm tra, bên trong chứa khá nhiều bột mùi rất thơm
" Tiểu thư, đám người làm này thật không biết tôn ti gì cả dám để trâm rỗng bỏ bột bên trong, thứ kém chất lượng như này không khác gì đồ bỏ" Tịnh Nhi bất mãn
"Khoan nói đến chất lượng đã, chuẩn bị chậu nước cho ta" Kỷ Nguyệt ảm đạm, lấy chút bột bôi lên tay, ngay lập tức tay nàng nổi lên những mẩn đỏ khiến nàng ngứa rát
Tịnh Nhi nhìn thấy hoảng hốt" Tiểu thư đây là thứ gì vậy, người có sao không?"
"Không sao, đi lấy nước lại đây" Dù ngứa rát nhưng Kỷ Nguyệt vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì
"Tiểu thư đây là..." Tịnh Nhi vẫn còn hốt hoảng
"Thập cốt noãn! Tác dụng chính là để hủy dung, ban nãy ta chỉ mới bôi lên tay đã phát huy tác dụng mạnh như vậy, nếu để lâu sợ là bị thối rửa rồi!" Sắc mặt Kỷ Nguyệt âm khí toát lên rõ rệt, đôi mắt khẽ cụp xuống
Vũ Lam Uyên không ngờ lại giở chiêu trò này. Kiếp trước, nàng thấy Dương Tuyết Liên dùng thủ đoạn này không ngờ nàng trọng sinh lại đến lượt Vũ Lam Uyên dùng chiêu thức cũ rích này để hại nàng. Quả thật, nếu so sánh Dương Tuyết Liên và Vũ Lam Uyên giống nhau vô cùng, từ thủ đoạn cho đến mục đích. Chẳng qua, Dương Vân Hiên lại không được giống với mẫu thân ả cho lắm. Trừ mục đích là quyền lực còn lại tính khí nóng nảy, không biết kiềm chế, thủ đoạn đều không bằng Dương Tuyết Liên
"Phu nhân thật độc ác, làm như vậy bà ta không sợ quả báo sao?" Tịnh Nhi ấm ức
Kỷ Nguyệt thản nhiên " Bà ta độc ác như nào sau này ngươi còn biết nhiều hơn đấy! Chẳng qua việc dùng thập cốt noãn này không cho mình ta đâu"
"Vậy ý tiểu thư là đại tiểu thư, ngũ tiểu thư, lục tiểu thư cũng..." Sắc mặt Tịnh Nhi kinh ngạc
"Đại tỷ tỷ của ta tuy thường ngày nghe lời mẫu thân, nhưng không phải người không có đầu óc càng huống hồ Hoài di nương luôn đề phòng mẫu thân thì làm gì đại tỷ xảy ra chuyện chứ!" Sắc mặt Kỷ Nguyệt nghiêm nghị " Chẳng qua chỗ của hai vị muội muội của ta ắt hẳn là có chuyện rồi"
Nghe vậy, Tịnh Nhi khẽ cười " Phu Nhân làm vậy cũng thật không hay, nếu ngũ tiểu thư và lục tiểu thư thật sự bị huỷ dung e là bà ấy cũng không thoát khỏi liên quan"
Kỷ Nguyệt thấy Tịnh Nhi như vậy, nàng hài lòng vô cùng. Tịnh Nhi nếu quá mềm yếu sẽ bị bắt nạt mà nếu nàng ta tùy hứng như nàng thì có lợi hơn rất nhiều
"Ha, tất nhiên bà ta biết, chẳng qua bà ta liều như vậy ắt hẳn đã chuẩn bị ma thế mạng rồi! Nhưng ma thế mạng cần dùng đến hay không cũng phải xem thời gian hai nha đầu đó bị nổi mẩn"
Lúc này Tịnh Nhi mới bắt đầu để ý đến vỏ ngoài của cây trâm, quả thực không chỉ bên trong có bột mà bên ngoài cũng bị rắc thêm một lớp bột mỏng, nếu nhìn qua thì không thể phát hiện
"Chiêu này của phu nhân hiểm thật, làm như vậy không những khiến bản thân có tội hoá không mà còn loại bỏ một số người không cần thiết để tránh ngáng đường" Tịnh Nhi suy luận
"Chúng ta cứ ngồi xem kịch hay thôi, bà ta không đạt được ý nguyện sớm đâu!" Kỷ Nguyệt cười
" Cơ mà tiểu thư, nếu bên chúng ta không xảy ra chuyện gì thì bà ta sẽ nghi ngờ mất"
"Không xảy ra chuyện gì thì bà ta làm được gì chứ, cùng lắm là nói ta dùng dược mà hoàng thượng ban cho để giải" Kỷ Nguyệt vừa nói vừa sửa lại cây trâm
"Tiểu thư nói phải! Cơ mà cũng thật lạ, lão gia ra ngoài lâu cũng phải mấy tháng rồi cũng không thấy về, có khi nào xảy ra chuyện không!" Tịnh Nhi nhíu mày
Nghe Tịnh Nhi nói Kỷ Nguyệt có chút bàng hoàng. Kiếp trước, từ ngày mẫu thân nàng mất, phụ thân không còn đoái hoài đến nàng nữa, ngày càng xa lánh nàng việc nàng sống hay chết người cha này cũng không quan tâm. Tình cảm phụ tử rạn nứt từ đó! Bây giờ, nếu không phải Tịnh Nhi nhắc đến e là nàng cũng không nhớ bản thân còn có một người cha
"Xảy ra chuyện..." Môi Kỷ Nguyệt khẽ nhếch lên "...E là có niềm vui mới mà quên đường về rồi"
"Niềm vui mới, lão gia lại muốn phủ thêm người sao?" Sắc mặt Tịnh Nhi tỏ vẻ không hài lòng. Nàng ta tự hỏi tại sao nam nhân kẻ nào cũng có mới nới cũ như vậy, thích ai thì liền đem về như vậy người làm chính thất không phải thiệt sao?
Năm xưa, trưởng công chúa là chính thất lão gia cũng nạp thiếp không ít, trưởng công chúa thì không để tâm. Bây giờ, trưởng công chúa không còn, Dương Thái Phó vẫn tiếp tục nạp thiếp e là phủ sẽ loạn một thời gian
Vẫn gương mặt lạnh nhạt ấy " Có gì lạ đâu, nam nhân thiên hạ nhiều như vậy thiếu gì kẻ ham mê mỹ sắc, nhưng nếu ông ta nạp thêm thiếp không cần ta ra tay cũng có kịch hay để xem"
"Ngươi cứ chờ mà xem" Sắc mặt Kỷ Nguyệt thay đổi, nàng nở nụ cười, đôi mắt nàng chứa đầy mưu mô
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.