Thùy che tán ô màu tím nhạt, yêu kiều đứng trong mưa gió. Đường Lệ Từ không nhìn nàng nữa, nhắm hai mắt lại.
Nàng vẫn đứng đó không đi.
Mưa gió dần nặng hạt, ống tay áo hai người ngày càng ướt đẫm, đã sớm rỏ nước ròng ròng. Chờ rất lâu rất lâu, lâu đến nỗi Đường Lệ Từ biết chắc nàng sẽ không đi, cuối cùng y cũng nhẹ nhàng nói, "A Thùy, cô là một cô nương tốt. Ta từng nói ta thích cô, mong cô sống tốt, cũng từng nói mong cô một lòng một dạ với ta, cam tâm tình nguyện leo lên giường ta, sống vì ta chết cũng vì ta... Nhưng mà..." Y nói vô cùng bình tĩnh, "Đàn ông nảy sinh ham muốn với phụ nữ không có nghĩa là để mắt đến nàng, cũng không có nghĩa là muốn cưới nàng làm vợ. Lẽ nào cô đã từng trải như thế rồi mà vẫn không hiểu?"
"Ta hiểu..." Rất lâu sau, nàng mới chậm rãi đáp, "Đàn ông nảy sinh ham muốn với phụ nữ, rất nhiều khi... Là xuất phát từ hư vinh."
Đường Lệ Từ mỉm cười, "Cô là một nữ nhân rất đẹp, mang nét duyên ngầm trời cho, có tri thức hiểu lễ nghĩa, giỏi nhẫn nhục chịu đựng, không chịu sống bám vào gã đàn ông nào. Một nữ nhân càng giống thế, lại càng khơi lên mong muốn chinh phục của người ta. Hách Văn Hầu bắt cóc cô, là vì cô không chịu khuất phục. Liễu Nhãn mê luyến cô, là vì cô không màng danh lợi. Ta tốt với cô, là vì trong lòng cô không có ta."
Giọng y càng thêm ôn hòa nhã nhặn, "A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kiep-mi/3317603/quyen-3-chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.