(*) Tru tâm: Giết, diệt đến cái tâm, cái ý nghĩ của con người. Ví dụ: tru tâm kẻ ác.
Vì sao tất cả lại biến thành vật tư của An Vô Cữu?
Nếu vậy thì chẳng phải không có cách nào khiến An Vô Cữu đói chết ư?
Dương Minh không thể chấp nhận được chuyện này, thậm chí còn nghi ngờ An Vô Cữu gian lận. Nhưng lúc hắn chất vấn hệ thống, Thánh Âm lại đáp rằng không có gì trái quy định cả.
Dù thế hắn vẫn không thể nguôi giận, bèn lao tới xốc cổ áo An Vô Cữu lên, "Mày đang làm cái quỷ gì vậy hả!"
An Vô Cữu bình tĩnh bỏ tay ông ta ra, không ngụy trang thành người xấu nữa, thờ ơ nói, "Chẳng có gì bất ngờ cả."
"Thằng đó cùng phe với tao - không phải ông vẫn luôn cho rằng đó là sự thật sao?"
Lúc chưa biến đổi, biểu cảm của An Vô Cữu ít thay đổi hơn rất nhiều, thậm chí còn có vẻ hơi lạnh lùng - ngoại trừ đôi mắt ngây thơ khiến người ta vô thức nghĩ rằng "cậu ấy rất lương thiện" kia.
Tuy vậy, ngay lúc này, sự bình tĩnh và bình yên trong đôi mắt ấy lại mơ hồ khiến cậu như thể đang cười chê hắn, đang ác ý thọc vào trái tim hắn.
"Quả nhiên! Quả nhiên là tờ giấy kia!" Dương Minh giận dữ nói.
"Không, chẳng liên quan gì đến tờ giấy kia cả." An Vô Cữu lấy một cái bánh mì đi, tầm mắt tiện thể quét qua ô để vật tư của Ngô Du. Đúng là không có gì hết.
Cậu xoay người định rời khỏi phòng chứa đồ, sau đó lại nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kien-ke-song-sot/398179/chuong-21.html