Nghe thấy An Vô Cữu khẳng định như vậy, con thỏ bật cười.
"Ồ? Thế thì ta sẽ rửa mắt đợi."
"Chỉ sợ ngươi chẳng đợi được anh hùng nào đến cứu, hoặc nếu người đó có đến được thì cũng chỉ thấy... xác ngươi đẹp nhường nào mà thôi."
Giọng nói của con thỏ này luôn khiến An Vô Cữu có một số suy đoán. Hắn có vẻ không chỉ là một NPC đơn thuần, mà hắn sẽ hành động dựa theo phản ứng của người chơi. Hắn thậm chí còn có tính cách cực đoan mãnh liệt, hắn nổi loạn, thích nhìn người chơi đau khổ khi bị tra tấn và sợ hãi khi sắp chết.
Hắn có thật sự chỉ là một NPC bình thường không?
Hai chân bị ngâm nước đá của An Vô Cữu bắt đầu tê liệt, cơ thể cũng dần cứng ngắc lại. Cảm giác tê liệt dần truyền đến ngón tay cậu.
Nhưng cậu vẫn nhìn chằm chằm dải lụa đang chậm rãi bị nước thấm lên trong sự yên lặng băng giá này.
Việc ấn nút lúc nãy là một sự đánh cược hết sức mạo hiểm.
Cậu đang đánh cược đồng đội bên ngoài có thể cho cậu 22 phút 30 giây không có nước chảy liên tục. Bây giờ người đầu tiên đã tỉnh lại, người thứ hai mới chỉ bắt đầu, nhiều nhất cậu cũng chỉ có thể có 5 lần 5 phút nữa.
Nhất định phải ấn nút lúc này thì cậu mới có một cơ hội được.
Thực ra, kể cả không có khoảng thời gian dừng, cậu cũng có thể căn cứ vào tốc độ nước dâng để điều chỉnh độ cao của dải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kien-ke-song-sot/2189351/chuong-43.html