Những lời Thẩm Thích nói khiến An Vô Cữu đột ngột thay đổi trạng thái trong một khoảnh khắc.
Cảm giác lúc đó không có gì hay ho cả, giống như có một bàn tay bóp chặt van tim cậu, bóc một nửa trái tim ra và ném cho cậu nửa còn lại không còn nguyên vẹn vậy.
"Đồng phạm?"
Lúc nhắc lại hai chữ đó, trông An Vô Cữu có vẻ hơi bối rối.
Nên Thẩm Thích lập tức nhận ra cậu đã biến đổi trạng thái.
Nhưng cũng ngay giây tiếp theo, An Vô Cữu lại nở nụ cười, khóe miệng cong lên khiến người ta bất giác sợ hãi. Cậu cúi đầu xuống, vừa nói chuyện vừa mở cửa sổ trò chơi ra.
"Anh nói đúng, tôi cũng không phải người keo kiệt đến thế. Mỗi một người độc chiếm niềm vui làm loạn cũng không có ý nghĩa lắm."
Mua xong đạn, tay phải cậu lập tức tiếp lấy. Cậu cúi đầu thành thạo thay đạn, sau đó nhìn Thẩm Thích mỉm cười, "Nhưng mà, tôi không thích loại người có đam mê thăm dò như anh cho lắm."
"Mãi chẳng dừng."
Vừa dứt lời, An Vô Cữu đã giương súng lên nhắm về phía Thẩm Thích rồi bắn một phát vào một con quái vật mới được sinh ra.
Thẩm Thích không rõ câu cuối cùng An Vô Cữu nói là để chỉ đám quái vật sau lưng hay là chỉ mình.
Nhưng câu này không thể không ảnh hưởng đến anh được.
Hay là thử chiến lược kiểu thẳng thắn thì sao?
"Lại xuất hiện rồi." Ngô Du nhìn những con quái vật kia, thế là cũng đổi lấy một vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kien-ke-song-sot/2189339/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.