Cao Quang làm thinh nhưng bụng lại nghĩ : 
- “Hai ả đó quanh năm chỉ ở xó núi này, khờ khờ khạo khạo, làm sao có thể xử lý việc giang hồ. Bảo bọn này cúi đầu nghe lịnh chẳng khác là trò cười”. 
Bốn người rời khỏi căn nhà tranh, đi tới một tiểu trấn, tìm tửu quán ăn uống qua loa rồi do Vạn Lương dẫn đầu den một cánh rừng. Tiến vào trong lão nói : 
- Tam vị xem chỗ này thế nào? 
Thiếu Bạch ngạc nhiên : 
- Thế nào là... 
- Chúng ta đêm nay ngủ ở đây được chứ? 
Cao Quang nôn nóng : 
- Sao lạ vậy, trong tiểu trấn hiện có khách điếm không ở, lại ra làm gì cái chốn hoang lương này. 
Vạn Lương hốt vút mình lên một cây đại thọ, gọi xuống : 
- Tả lão đệ hãy lên đây xem! 
Thiếu Bạch phóng mình chụp lấy một cành cây rồi vút một cái, đu thẳng lên trên ngọn, miệng hỏi : 
- Xem cái gì? 
Vạn Lương đưa tay chỉ về hướng chính đông, bảo chàng : 
- Lão đệ coi kia là đâu? 
Thiếu Bạch ngưng thần nhìn thấy xa xa ven những rạch suối lượn ngoằn ngoèo là một căn nhà tranh lặng vắng bèn đáp : 
- Phải chỗ ở của nhị vị cô nương ấy? 
- Đúng thế, chúng ta ở đây là để bí mật bảo vệ chị em họ. 
Vạn Lương khẽ thở dài tiếp : 
- Chúng ta tới đây có lẽ vô tình đã tiếp tay cho cường địch đến tìm chị em họ. 
Thiếu Bạch im 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kiem-tuyet-dao/3236685/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.